Thập Niên 70: Xuyên Thành Thiên Kim Giả, Ta Được Cả Nhà Sủng (Dịch Full)

Chương 132 - Chương 132:

Chương 132: Chương 132: Chương 132:
Suy đi nghĩ lại, cuối cùng hai người nhất trí cho rằng phải nắm bắt cơ hội để hai người trẻ tuổi tiếp xúc nhiều hơn mới là cách giải quyết.

Hai người không tin, Minh Nguyệt là một cô gái tốt như vậy, xinh đẹp, tính tình lại dịu dàng, còn có người không thích cô sao!

Nếu như ngay cả một cô gái như Minh Nguyệt cũng không thể khiến Hoắc Kiêu động lòng muốn kết hôn, vậy thì cả đời này anh thực sự nên chuẩn bị làm một gã độc thân đi!

Thực ra đề xuất như vậy cũng có một chút ích kỷ của Triệu Kim Hoa.

Mặc dù bà ấy biết con gái mình có ấn tượng khá tốt với Hoắc Kiêu nhưng theo bà ấy thấy sống không chỉ dựa vào ấn tượng đầu tiên, tính cách và thói quen sinh hoạt cũng cần phải hòa hợp.

Hay là nhân cơ hội này, để hai người họ tiếp xúc nhiều hơn, như vậy mới có thể nhìn rõ hai người có hợp nhau hay không.

Hai người trong cuộc còn chưa biết Hoàng Linh và Triệu Kim Hoa định tác hợp cho họ tiếp xúc nhiều hơn, một người đang cầm chiếc túi nhỏ xinh xắn mà Hoắc Lị Lị tặng cho mình trở về phòng, đồng thời cũng tặng lại một cuốn sách cho Hoắc Lị Lị.

Nói ra cũng thật trùng hợp, lúc trước Đỗ Minh Nguyệt để mua bản đồ nên tiện tay lấy thêm mấy cuốn sách từ hiệu sách, trong số những cuốn sách đó phần lớn đều là về nông nghiệp trồng trọt nhưng lại vừa vặn có một cuốn về dệt may.

Lúc đó cô nghĩ rằng sau khi mình về nông thôn thì việc mua quần áo e là không tiện lắm, cho dù là hợp tác xã cung ứng ở thị trấn có bán quần áo may sẵn, cô cũng không thích.

Vì vậy suy đi nghĩ lại vẫn thấy tự mình may quần áo là thực tế hơn, dù sao thì thời buổi này vải bông còn khá rẻ, so với những loại vải tốt mà mọi người ưa chuộng thì rõ ràng là vải thô bằng cotton mặc sẽ thoải mái hơn.

Chỉ tiếc là cô không biết may quần áo nhưng việc gì không biết thì đều có thể học, vì vậy Đỗ Minh Nguyệt đã dứt khoát lấy một cuốn sách liên quan đến dệt may.

Nhưng bây giờ xem ra, cuốn sách này có lẽ có một chủ nhân thích hợp hơn.

Vì vậy Đỗ Minh Nguyệt sau khi đặt túi xuống liền cầm cuốn sách đó sang phòng bên cạnh, tặng cho Hoắc Lị Lị.

Hoắc Lị Lị nhìn thấy cuốn sách này, như bắt được báu vật, thích không nỡ rời tay.

Dưới sự kiên trì của Đỗ Minh Nguyệt, cô ấy mới nhận lấy, đồng thời nói rằng cô ấy nhất định sẽ học thật tốt các kỹ thuật và mẫu thêu trên đó, sau này nếu Đỗ Minh Nguyệt có muốn mặc quần áo gì thì cứ đến tìm cô ấy để cô ấy may cho là được!

Còn Đỗ Minh Nguyệt sau khi thấy cô ấy nhận lấy thì lại động viên cô ấy thêm vài câu, lúc này mới về nhà.

Còn Hoắc Kiêu thì đã bắt đầu tính toán chuyện trở về đơn vị.

Lần này Hoắc Kiêu cố ý xin phép về, chính là để ngăn cản chuyện hôn sự của em gái, lại lo lắng cha mẹ ở đây không giải quyết triệt để nên anh còn lặn lội ngàn dặm trở về.

Bây giờ mọi chuyện đã giải quyết, anh cũng quyết định phải trở về đơn vị rồi.

Gần đây nhiệm vụ của đơn vị rất gấp, nếu không phải anh đã bảy tám năm không về nhà thì cấp trên có lẽ sẽ không đồng ý cho anh xin phép nghỉ.

Vì nhà không có chuyện gì khác nên anh đương nhiên phải về đơn vị ngay.

Chỉ là, anh nghĩ nếu bây giờ mình nói chuyện về đơn vị với cha mẹ thì mẹ Hoàng Linh đang tức giận có lẽ sẽ càng tức giận hơn.
Bình Luận (0)
Comment