Thập Niên 70: Xuyên Thành Thiên Kim Giả, Ta Được Cả Nhà Sủng (Dịch Full)

Chương 372 - Chương 372:

Chương 372: Chương 372: Chương 372:
Không ngờ lại đụng phải Trần Dĩnh.

Ngô đại tỷ có ấn tượng khá tốt với Trần Dĩnh, người đẹp, nhảy cũng đẹp, cô gái xinh đẹp như vậy thì ai mà không thích nhìn.

Cô ấy không nhịn được cười với Trần Dĩnh, còn Trần Dĩnh thì nhàn nhạt nhìn cô ấy, nụ cười nhạt đến mức gần như không nhìn thấy.

Ngô đại tỷ thấy cô ta đối với mình xa cách như vậy, cũng không tự chuốc lấy sự nhàm chán mà tìm cô ta đáp lời.

Hai người cứ thế đứng yên, cho đến khi tàu đi được một đoạn vẫn bình an vô sự, kết quả đột nhiên một con sóng đánh tới, tàu lắc lư hai cái.

Trần Dĩnh lập tức đưa tay ra nắm chặt lan can nhưng Ngô đại tỷ ở bên cạnh bởi vì tay đang cầm hải sản nên không kịp nắm lan can, người không đứng vững, hải sản trên tay còn bị đổ thẳng xuống, rơi ra mấy con hải sản.

Thật khéo là mấy con hải sản đó lại rơi trúng vào vạt váy của Trần Dĩnh rồi rơi xuống đất.

"Á!"

Trần Dĩnh nhìn thấy trên chiếc váy trắng mà cô ta cố tình mặc ra ngoài lại dính mấy giọt dầu đỏ lớn, không nhịn được hét lên.

"Váy của tôi!"

Ngô đại tỷ cũng bị cô ta làm cho sợ hết hồn nhưng chuyện này đúng là do mình không đúng, chỉ đành vội vàng đứng vững xin lỗi cô ta.

"Xin lỗi cô Trần Dĩnh, thực sự xin lỗi, tôi không cố ý."

"Á! Bây giờ nói xin lỗi thì có ích gì, cô xem váy của tôi này! Hôm nay tôi mới mặc!"

Trần Dĩnh tức đến mức sắp phát điên, đồng thời trong lòng cũng rất sốt ruột.

Bây giờ váy của cô bị bẩn, lát nữa làm sao đi gặp họ hàng của Xà Tiệm Tân được, quần áo không sạch sẽ thì nói thế nào!

Ngô đại tỷ định lấy khăn tay ra lau sạch cho cô, kết quả tay còn chưa chạm vào váy của Trần Dĩnh thì đã bị cô ta hất ra.

"Cô đừng đụng vào váy của tôi!"

Ai biết tay người này có bẩn không, có dính dầu không!

Biểu cảm chê bai của Trần Dĩnh lộ rõ trên mặt.

Ngô đại tỷ tuy trong lòng cũng không thoải mái nhưng rốt cuộc thì cũng là do mình có lỗi, chỉ đành giải thích một cách dễ chịu: "Cô Trần Dĩnh, tôi chỉ muốn giúp cô lau sạch thôi."

"Tôi bảo cô đừng đụng vào!" Cô ta nhìn Ngô đại tỷ, càng nhìn càng tức giận: "Cô mang nhiều đồ có nước có canh như vậy đi tàu, cô lại còn không biết cầm đồ cho cẩn thận, nhất định phải đứng cạnh tôi, bây giờ làm bẩn váy của tôi, cô hài lòng chưa! Cô có biết hôm nay tôi đi làm gì không, cô có biết hôm nay đối với tôi quan trọng thế nào không!"

Ngô đại tỷ có tính tình tốt đến mấy thì cũng không thể cứ bị cô ta chỉ vào mũi mắng như vậy được.

Cho dù là tượng đất cũng có ba phần nóng nảy!

"Là tôi không đúng nhưng chẳng phải tôi đang xử lý cho cô sao, cô lại không cho, vậy cô muốn tôi làm thế nào?"

"Ha, cô còn dám nổi nóng với tôi!" Trần Dĩnh tức đến bật cười.

Những người bên cạnh nghe thấy động tĩnh ở đây cũng ùa đến, rất nhanh đã làm rõ nguyên nhân sự việc.

Cũng rất đơn giản, chính là Ngô đại tỷ làm bẩn váy của Trần Dĩnh.

Có người chứng kiến toàn bộ sự việc thấy Trần Dĩnh quá hung hăng, không nhịn được lên tiếng bênh vực Ngô đại tỷ.

"Cô Trần Dĩnh, cô đủ rồi đấy, Ngô đại tỷ cũng không cố ý, huống hồ người ta cũng đã xin lỗi cô rồi, cô cũng không nghe..."

"Xin lỗi thì có ích gì, váy của tôi đã bị cô ta làm hỏng rồi!"

"Hỏng chỗ nào chứ, về để Ngô đại tỷ giặt sạch cho cô là được rồi, đây cũng không phải là không giặt sạch được."
Bình Luận (0)
Comment