Chương 406:
Chương 406:
Chương 406:
Nghĩ đến đây, cô quay người đi vào nhà, tất nhiên, lúc đi không quên Hoắc Kiêu đằng sau.
Hoắc Kiêu thấy cô vào thời điểm quan trọng này vẫn có thể nhớ đến mình, trong lòng ấm áp vô cùng.
Hai người vào nhà thì thấy một đồng chí nam trung niên, mặc đồng phục giống mấy đồng chí hôm qua nhưng nhìn người này có vẻ già dặn, từng trải và có kinh nghiệm hơn họ.
Thấy Đỗ Minh Nguyệt đi vào, ông ấy chủ động giới thiệu bản thân.
"Đồng chí Đỗ, chào cô, tôi tên là Lưu Sảng, cô gọi tôi là lão Lưu cũng được, trước khi nhà máy đi vào hoạt động, có vấn đề gì cô đều có thể hỏi tôi."
Đây thực sự là đến để sưởi ấm, giúp đỡ Đỗ Minh Nguyệt!
Thật ra theo quy trình bình thường thì mở nhà máy sẽ không có người chuyên đứng bên cạnh hướng dẫn cô từng bước phải làm thế nào nhưng đây là nhà máy đầu tiên được mở trên đảo, hơn nữa Đỗ Minh Nguyệt còn là vì mục đích nâng cao thu nhập cho người dân trên đảo, để họ có cuộc sống tốt đẹp hơn mà nộp đơn xin mở, cho nên các vị lãnh đạo thành phố đều cảm thấy khâm phục tinh thần này của cô, vì vậy đã cử Lưu Sảng, một người từng trải đến giúp đỡ.
Đỗ Minh Nguyệt đương nhiên là cầu còn không được khi có người có thể tận tay dạy mình, cô cảm ơn Lưu Sảng rối rít.
Nhưng tất nhiên cô không thể gọi Lưu Sảng là lão Lưu được, mà ngoan ngoãn và khiêm tốn gọi một tiếng chú Lưu.
Lưu Sảng thấy vậy, sắc mặt cũng giãn ra không ít.
Nhưng thời gian cấp bách, nhà máy xây dựng càng sớm thì mọi người càng sớm có thu nhập, thấy hiệu quả, cho nên Lưu Sảng và Đỗ Minh Nguyệt trò chuyện đôi câu đơn giản, sau đó ông ấy bắt đầu nói với Đỗ Minh Nguyệt về những việc thường phải chuẩn bị trước khi mở nhà máy.
Những thủ tục xin phép gì đó Đỗ Minh Nguyệt đã làm trước rồi, bây giờ phải bắt đầu xem xét địa điểm xây dựng nhà máy, quy mô lớn nhỏ, các chức vụ nhân viên trong nhà máy, rồi mỗi vị trí bao nhiêu người, lương định bao nhiêu.
Những thứ này tuy có vẻ vụn vặt nhưng đều rất quan trọng, hơn nữa trong đó có nhiều học vấn.
Vì vậy trong mấy ngày tiếp theo, Đỗ Minh Nguyệt và Lưu Sảng đều bắt đầu bận rộn với những việc này.
Vì không có thời gian, cô đắn đo mãi, cuối cùng vẫn chỉ có thể tạm thời cắt đứt hợp tác với Hợp tác xã cung ứng tiêu thụ và Tiệm Cơm Quốc Doanh.
Khi đưa ra quyết định này, trong lòng Đỗ Minh Nguyệt rất không nỡ.
Mặc dù sau khi xây dựng xong nhà máy cô vẫn sẽ tiếp tục khôi phục hợp tác với họ nhưng từ ngày đó trở đi, cô không còn đại diện cho bản thân nữa mà là đại diện cho toàn bộ nhà máy.
Vì vậy tiền nhận được cũng sẽ không vào túi mình, mà sẽ vào tài khoản công của nhà máy.
Nhưng đã quyết định rồi thì đừng do dự nữa!
Đỗ Minh Nguyệt nhanh chóng giải quyết dứt khoát vào ngày thứ hai sau khi Lưu Sảng đến đảo, cô đi chào hỏi quản lý Cát và Tiểu Đông của Hợp tác xã cung ứng tiêu thụ, còn có đầu bếp Xuân Giang của Tiệm Cơm Quốc Doanh, nói rằng dạo này bận xây dựng nhà máy, tạm thời sẽ không giao hàng nữa.
Quản lý Cát và Tiểu Đông đều ở trên đảo, cũng biết chuyện xây dựng nhà máy đang râm ran mấy ngày nay, đều chúc mừng Đỗ Minh Nguyệt, còn nói rằng mong chờ sự hợp tác sau này.
Còn về đầu bếp Xuân Giang, đây là lần đầu tiên nghe nói đến chuyện này, sau đó cũng chúc mừng Đỗ Minh Nguyệt, rồi biết được sau khi xây dựng xong nhà máy thì mỗi ngày sẽ giao nhiều hải sản hơn, vậy thì làm gì có gì phải tiếc, chỉ có thể vui mừng hơn thôi!