Chương 407:
Chương 407:
Chương 407:
Chỉ là khi ông ấy nói chuyện này với khách hàng, mọi người đều tỏ ra không nỡ nhưng sau khi nghe ông ấy nói sau này có thể sẽ có nhiều hải sản hơn mỗi ngày, mọi người lại bắt đầu mong chờ.
Không cần chế biến hải sản nữa, thời gian của Đỗ Minh Nguyệt cũng rảnh hơn.
Vì vậy trong mấy ngày tiếp theo, cô đều đi theo Lưu Sảng chạy giữa đảo và thành phố, mỗi ngày vừa sáng sớm đã đi, bận rộn đến trưa mới về, ăn vội vàng một bữa cơm rồi lại biến mất.
Cô còn muốn nấu cơm trưa, kết quả khi về đến nhà vào buổi trưa thì thức ăn đã được Hoắc Kiêu nấu xong.
Mặc dù hương vị đương nhiên không thể so với cô tự nấu nhưng có thể ăn đồ nấu sẵn cũng khiến Đỗ Minh Nguyệt nhàn hơn không ít.
Hơn nữa đối với việc Hoắc Kiêu chủ động tiết kiệm thời gian cho cô, trong lòng Đỗ Minh Nguyệt rất biết ơn anh.
Hoắc Kiêu nghe cô cảm ơn, cười nói không sao, rồi nói.
"Anh chỉ không muốn em vất vả như vậy thôi."
Câu nói này vốn rất bình thường nhưng lại khiến lòng Đỗ Minh Nguyệt mềm nhũn, vừa cảm động vừa nhìn Hoắc Kiêu bằng ánh mắt có thêm chút dựa dẫm mà chính cô cũng không nhận ra.
Kiếp trước cô là trẻ mồ côi, từ nhỏ đến lớn đều quen tự mình phấn đấu, cho dù xuyên không đến đây có gia đình, người nhà họ Đỗ cũng rất tốt với cô nhưng sự giúp đỡ của Hoắc Kiêu không cùng huyết thống với cô vẫn khiến cô cảm thấy ấm lòng và xúc động.
Nếu như trước đây cô để ý đến Hoắc Kiêu như một đối tượng kết hôn thì chỉ chú ý đến ngoại hình và vóc dáng ưu tú của anh, thêm vào đó là công việc và thu nhập của anh, thậm chí là gia đình anh đối xử rất tốt với cô.
Thì giờ phút này, cô đã gạt bỏ những yếu tố bên ngoài này, chú ý đến sự ổn định về mặt cảm xúc và nội tâm dịu dàng của Hoắc Kiêu, những thứ hấp dẫn cô hơn cả điều kiện bên ngoài.
Ăn cơm, động tác của Đỗ Minh Nguyệt đột nhiên chậm lại.
Cô cắn môi, đột nhiên hỏi Hoắc Kiêu.
"Anh Hoắc, anh thấy con gái nên phấn đấu sự nghiệp hay ở nhà chăm chồng dạy con thì tốt hơn?"
Thực ra đây là một câu hỏi khó.
Nếu Hoắc Kiêu trả lời ở nhà chăm chồng dạy con thì có thể thấy trong thâm tâm anh thực ra có chút truyền thống và gia trưởng.
Nhưng nếu anh trả lời phấn đấu sự nghiệp, Đỗ Minh Nguyệt lại thấy anh nói vậy để lấy lòng cô, dù sao thì hiện tại cô không phải đang phấn đấu sự nghiệp sao, sẽ khiến cô cảm thấy anh không đủ chân thành.
Cô muốn biết anh có yêu cầu gì đối với cuộc sống tương lai của vợ mình không, hay nói cách khác là có can thiệp không.
Cô quen tự mình làm chủ cuộc sống của mình, cho dù có thực sự kết hôn, cô cũng tuyệt đối không chấp nhận có người quản mình!
Hoắc Kiêu thấy Đỗ Minh Nguyệt sắc mặt nghiêm túc, còn tưởng cô gặp phải vấn đề gì trong lòng, đi đến ngã rẽ cuộc đời mà không thể lựa chọn.
Mặc dù anh mới mười mấy tuổi đã rời quê hương đến quân đội nhưng anh cũng rất rõ ràng, quan điểm của bên ngoài đối với phụ nữ phần lớn vẫn là để họ ở nhà chăm lo việc nhà, chăm chồng dạy con, việc xuất đầu lộ diện làm ăn buôn bán trong mắt nhiều người là việc khá khác thường.
Anh lo Đỗ Minh Nguyệt nghĩ đến điều này nên trong lòng buồn bực.
Vì vậy cũng buông đũa, chỉnh lại sắc mặt, nghiêm túc giải thích với Đỗ Minh Nguyệt.
"Minh Nguyệt, thực ra không có cái gì tốt hơn cái gì, cuộc sống chăm chồng dạy con ổn định an nhàn nhưng lâu dần có thể sẽ thấy nhàm chán. Còn phấn đấu sự nghiệp tuy có tính thách thức nhưng cũng rất hao tâm tổn trí, cả hai cuộc sống đều tốt, cũng có thể nói là đều không tốt."