Thập Niên 70: Xuyên Thành Thiên Kim Giả, Ta Được Cả Nhà Sủng (Dịch Full)

Chương 408 - Chương 408:

Chương 408: Chương 408: Chương 408:
"Nhưng rốt cuộc cuộc sống nào tốt, thực ra còn phải xem em thích gì, bây giờ em muốn phấn đấu sự nghiệp, hãy cứ cố gắng, nếu sau này em thấy mệt, cũng có thể dừng lại nghỉ ngơi, đổi một cách sống khác."

"Không có cuộc sống nào là không thay đổi, chỉ cần em thấy vui vẻ, bất cứ lúc nào thay đổi cũng đều kịp."

Đỗ Minh Nguyệt nghe Hoắc Kiêu nói xong một tràng như vậy, cả người trực tiếp ngây người.

Cô thực sự không ngờ câu trả lời của anh lại như vậy.

Không phải chăm chồng dạy con, cũng không phải phấn đấu sự nghiệp.

Mà là tùy tâm.

Chỉ cần cô thấy vui vẻ, chỉ cần cô thích, mọi thứ đều không quan trọng.

Đỗ Minh Nguyệt im lặng một lát, sau đó nhìn Hoắc Kiêu, đột nhiên nhếch môi cười.

"Anh Hoắc, anh nói đúng!"

Cô nghĩ chỉ cần câu trả lời của Hoắc Kiêu đạt yêu cầu, chứng tỏ ít nhất tam quan của anh và cô là cùng một phe.

Dù sao thì giữa hai người bọn họ cách nhau mấy chục năm, muốn Hoắc Kiêu và mình thống nhất suy nghĩ, Đỗ Minh Nguyệt cũng thấy điều này không thực tế.

Nhưng chỉ cần câu trả lời của anh không chạm đến điểm mấu chốt của mình, cô cảm thấy những ngày sau này ở chung với Hoắc Kiêu sẽ không khó khăn.

Kết quả câu trả lời của anh không chỉ đạt yêu cầu mà còn đạt loại xuất sắc.

Đỗ Minh Nguyệt nhìn ra được những lời này hoàn toàn xuất phát từ suy nghĩ thực sự trong lòng anh nên càng hài lòng hơn.

Hoắc Kiêu thấy cô cười, cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

"Em tự mình nghĩ thông là tốt rồi, làm gì cũng được, chỉ cần không phạm pháp, anh... và người nhà em chắc chắn đều ủng hộ em."

Sợ Đỗ Minh Nguyệt cảm thấy mình đường đột nên Hoắc Kiêu lại âm thầm thêm người nhà cô vào cuối câu.

Đỗ Minh Nguyệt bây giờ càng nhìn Hoắc Kiêu càng thấy vừa mắt, nghe vậy cũng cười mị mị ừ một tiếng, rồi tiếp tục ăn cơm.

Mặc dù tay nghề nấu ăn của Hoắc Kiêu thực sự không ra sao nhưng anh là đàn ông lại còn bị thương, thế mà lại nguyện ý vì mình mà giảm bớt gánh nặng đi nấu cơm, đừng nói là thời đại này, mà ngay cả thế kỷ 21 ước chừng cũng không có bao nhiêu người đàn ông có thể làm được!

Chờ khoảng thời gian này mình bận rộn xong, có lẽ có thể nói chuyện kết hôn với Hoắc Kiêu thêm lần nữa.

Lần này cô sẽ không còn giữ thái độ có cũng được không cũng chẳng sao như trước nữa, đã xác định là Hoắc Kiêu rồi thì phải dốc toàn lực!

Sau khi hạ quyết tâm, Đỗ Minh Nguyệt liếc nhìn Hoắc Kiêu, trong mắt lóe lên ánh sáng không rõ.

Hoắc Kiêu không hiểu sao tay lại run lên, có một loại ảo giác như bị thứ gì đó nhắm vào. ...

Mà trong những ngày Đỗ Minh Nguyệt bận rộn, ở quê nhà đại đội Đào Hoa, toàn bộ đại đội vừa kết thúc mùa thu hoạch bận rộn, được nghỉ ngơi trong thời gian ngắn.

Đỗ Kiến Quốc là đại đội trưởng, cuối cùng cũng có thể dừng lại thở dốc.

Chờ hai ngày này qua đi, phải bắt đầu tổ chức chuyển lương thực đến cục lương thực ở trấn rồi.

Ông ấy dựa vào ngưỡng cửa hút một hơi thuốc lào, đang tính xem năm nay sẽ phải mang những ai đi giúp thì người con trai cả đi từ ngoài cửa vào.

Nhìn thấy người con trai cả có tiền đồ này, trên mặt Đỗ Kiến Quốc không tự chủ được mà nở nụ cười.

"Lão đại, tan làm rồi à."

"Vâng, cha, sao cha lại hút thuốc nữa vậy?"

Đỗ Vũ Kỳ nghĩ đến chuyện mới hai ngày trước nghe mẹ Triệu Kim Hoa lải nhải về việc ông ấy hút thuốc quá nhiều nên ho suốt, không nhịn được nhắc nhở: "Một lát nữa mẹ nhìn thấy lại nói cha đấy."
Bình Luận (0)
Comment