Thập Niên 70: Xuyên Thành Thiên Kim Giả, Ta Được Cả Nhà Sủng (Dịch Full)

Chương 668 - Chương 668:

Chương 668: Chương 668: Chương 668:
Hắn nghi ngờ hoặc là bạn học kia chỉ nhầm phòng học cho hắn, hoặc là hắn nghe nhầm, nghe nhầm họ Đỗ thành họ Triệu.

Giáo sư Triệu nghe xong, lập tức nhíu mày, nhìn Tiểu Phương với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc và không hài lòng.

"Bạn học này, em đã học lớp của tôi mà đến cả họ tên tôi là gì cũng không biết, thái độ học tập của em như vậy thì-"

"Không không không, thầy hiểu lầm rồi, tôi không phải học sinh của trường, tôi là Tiểu Phương, nhân viên của Nhà xuất bản Hải Thị!"

Bỗng nhiên bị thầy Triệu chụp cho cái mũ không học hành tử tế, Tiểu Phương suýt thì đổ mồ hôi lạnh.

"Nhà xuất bản Hải Thị?" Giáo sư Triệu nghe vậy, lúc này mới phản ứng lại, sau đó xin lỗi: "Xin lỗi đồng chí, tôi còn tưởng anh là học sinh của trường."

Ông ấy cười cười, sau đó mới giải thích: "Tôi họ Triệu, không họ Đỗ, vừa nãy anh hỏi tôi có phải là Đỗ Thiên Long không, anh không phải là muốn tìm cậu ấy chứ?"

Ôi trời ơi, mình lại nhận nhầm người thật rồi!

Tiểu Phương thấy tối sầm trước mắt, biểu cảm trên mặt sắp không giữ được nữa, chỉ có thể liên tục xin lỗi.

"Xin lỗi thầy Triệu, tôi nhận nhầm người, tôi còn tưởng thầy là đồng chí Đỗ Thiên Long!"

Ôi chao, bạn học chỉ phòng học cho hắn lúc nãy cũng thật là, sao lại chỉ bừa thế chứ!

Tiểu Phương không nhịn được lẩm bẩm trong lòng vài câu, ngay khi hắn cho rằng đây là chuyện xấu hổ nhất của mình trong ngày hôm nay thì không ngờ lời tiếp theo của giáo sư Triệu lại khiến hắn kinh ngạc đến mức há hốc mồm, không nói nên lời.

"Này, chàng trai trẻ vừa đứng cạnh anh hỏi tôi vấn đề chính là Đỗ Thiên Long, bây giờ anh ta đang thu dọn đồ đạc ở hàng ghế sau, nếu anh muốn tìm cậu ấy thì nhanh chân đi đi."

Tiểu Phương: "???"

Cái gì cơ?

Ông ấy nói gì cơ?

Chàng trai trẻ trông nhiều nhất chỉ mới 17-18 tuổi kia, chính là đồng chí Đỗ Thiên Long sao?!

Tiểu Phương hoàn toàn không dám tin, điều này hoàn toàn khác với "Đỗ Thiên Long" mà hắn tưởng tượng!

Nhưng hắn quay đầu nhìn lại, vừa vặn nhìn thấy Đỗ Thiên Long thật sự thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời khỏi phòng học, lập tức không màng gì nữa, trực tiếp đuổi theo ra cửa sau phòng học.

"Đồng chí Đỗ Thiên Long!"

Hắn vừa gọi, Đỗ Thiên Long liền dừng lại.

Thấy là người vừa nãy xếp hàng sau mình hỏi vấn đề, Đỗ Thiên Long lịch sự gật đầu.

"Xin chào, anh tìm tôi có việc gì không?"

Mẹ ơi! Cậu ta thực sự là Đỗ Thiên Long!

Lúc này sự chấn động trong lòng Tiểu Phương không kém gì mức độ khi nhìn thấy cuốn sổ tay kia trước đó nhưng để tránh trường hợp trùng tên, hắn lập tức hít một hơi thật sâu rồi nói: "Anh còn nhớ anh đã gửi một cuốn sổ tay đến Nhà xuất bản Hải Thị cách đây vài ngày không?"

Nghe vậy, mắt Đỗ Thiên Long sáng lên ngay lập tức.

"Tôi nhớ, anh là đồng chí ở nhà xuất bản phải không, bản thảo của tôi thế nào rồi, các anh đã duyệt xong chưa?"

Thấy cậu xác nhận, tâm trạng của Tiểu Phương nhất thời rất phức tạp.

Người thì đã tìm thấy nhưng không ngờ cậu lại trẻ như vậy!

"Thưa đồng chí Đỗ Thiên Long, tôi có thể hỏi một câu hơi đường đột được không, những thứ trên cuốn sổ tay kia thực sự đều do anh viết sao?"

Đỗ Thiên Long gật đầu vẻ mặt ngơ ngác.

"Là tôi viết mà, có phải không được tốt lắm không, tôi còn có một số bản thảo mới viết trong mấy ngày nay, đồng chí, hay là anh tiện thể xem luôn?"

Vì kết quả từ phía nhà xuất bản mãi không thấy đâu, Đỗ Thiên Long lo mình bị trả lại bản thảo nên mấy ngày nay hễ có thời gian là lại điên cuồng sáng tác, không biết có phải do áp lực mà cảm hứng bùng nổ hay không, trên cuốn sổ tay mới mua lại có thêm mấy tác phẩm sáng tác mới.
Bình Luận (0)
Comment