Chương 740:
Chương 740:
Chương 740:
Cô ta rời khỏi đảo rồi đi đâu không ai biết, Đỗ Minh Nguyệt cũng nghĩ rằng thế giới rộng lớn như vậy, sau khi rời khỏi đảo thì họ sẽ không gặp lại nhau nữa nhưng không ngờ lại nhìn thấy Trần Dĩnh ở đây.
Cô ta sao lại xuất hiện trong đoàn đại biểu của đảo, hơn nữa còn có thể cùng họ đến thủ đô tham gia hội giao lưu, xem ra cũng phải khá ổn.
Khi tầm mắt của Đỗ Minh Nguyệt nhìn sang, Trần Dĩnh cũng chú ý đến cô.
Nhìn thấy Đỗ Minh Nguyệt, Trần Dĩnh vốn đang cười rót rượu với mấy vị lãnh đạo xung quanh, nụ cười bỗng chốc cứng đờ, ngay sau đó đáy mắt cũng tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Rõ ràng, Trần Dĩnh cũng không ngờ sẽ gặp Đỗ Minh Nguyệt ở đây.
Chỉ là sau sự kinh ngạc thoáng qua, cảm xúc dâng lên trong lòng cô ta chính là sự lạnh lùng và căm hận thấu xương.
Cô ta hận Đỗ Minh Nguyệt không kém gì hận dì ruột Trần Nhuế, những người trong đoàn văn công, thậm chí là Khương Ngọc Lan, thậm chí cô ta còn cho rằng mọi chuyện xảy ra với mình sau này đều là do Đỗ Minh Nguyệt gây ra!
Nếu như lúc đầu cô không đính hôn với Hoắc Kiêu thì có lẽ cô ta đã sớm gả cho Hoắc Kiêu rồi, sau đó an ổn làm việc ở đoàn văn công trên đảo, trở thành phu nhân của doanh trưởng.
Sao có thể rơi vào tình cảnh như bây giờ!
Nghĩ đến chuyện lúc đầu mình bị đoàn văn công đuổi khỏi đảo, sau đó chạy đến Hải Thị tìm Xà Tiệm Tân nhưng lại phát hiện ra Xà Tiệm Tân đã thân thiết với một cô gái mới quen ở đơn vị, nảy sinh tình cảm.
Mặc dù sau đó Xà Tiệm Tân đã giải thích với cô ta rằng đây là đối tượng xem mắt do mẹ hắn sắp xếp, hắn không thích cô gái đó lắm, chỉ muốn tạm thời đối phó với mẹ hắn là Khương Ngọc Lan nhưng lòng tự trọng của Trần Dĩnh không cho phép cô ta chấp nhận việc Xà Tiệm Tân vừa ăn trong bát vừa lo trong nồi!
Vì vậy cuối cùng Trần Dĩnh đã chia tay với Xà Tiệm Tân.
Dù sao nhìn hắn không dám phản kháng gì, cho dù gia thế có tốt đến đâu, sau này cô ta gả vào đó thì hắn cũng không thể chống lưng cho cô ta.
Huống chi, bây giờ cô ta còn chưa có việc làm, rất cần một công việc để nuôi sống bản thân, Xà Tiệm Tân nói trong thư rằng ở Hải Thị có nhà hát có đoàn múa, đáng tiếc là hắn không có chút quan hệ nào, căn bản không thể giới thiệu cô ta vào đó!
Cuối cùng Trần Dĩnh vẫn chỉ có thể tự mình nghĩ cách để quen biết với hai người có thế lực, đáng tiếc là mặc dù đã vào đoàn múa ở Hải Thị nhưng vì cô ta không có nền tảng nên căn bản không có cơ hội lên sân khấu, chỉ có thể ngồi chơi xơi nước trong đoàn.
Cô ta đương nhiên không cam tâm để tuổi thanh xuân tươi đẹp của mình trôi qua như vậy ở hậu trường, vì vậy lần này cuối cùng cũng nghe ngóng được có một cơ hội đến thủ đô, hơn nữa lần này Hải Thị định lấy loại quần áo đang rất hot trong cả khu vực nửa năm nay làm một trong những sản phẩm tiêu biểu của Hải Thị.
Mà quần áo đẹp thì đẹp thật nhưng quần áo là đồ chết, bày thẳng đơ trên sân khấu thì đẹp đến đâu cũng không thể nhìn ra được, vì vậy cuối cùng lãnh đạo quyết định gọi một nữ đồng chí, đến lúc đó sẽ đóng vai người mẫu để trình diễn những bộ quần áo này.
Đã muốn chọn người mẫu lên thủ đô thì đương nhiên phải chọn người có khuôn mặt và vóc dáng nổi bật, mà những người phù hợp nhất với điều kiện này đương nhiên là các cô gái trong đoàn múa.