Chương 741:
Chương 741:
Chương 741:
Cuối cùng Trần Dĩnh đã dựa vào quý nhân mà mình quen biết trước đó để giành được cơ hội này.
Vì vậy lần này cô ta xuất hiện ở đây, thực ra đã tốn rất nhiều tâm huyết, cô ta tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai ảnh hưởng đến cơ hội này của mình!
Đỗ Minh Nguyệt trước kia chắc chắn cũng giống như mình, oán hận mình, cho dù cô ta không hận mình thì có lẽ bây giờ nhìn thấy mình sống sung sướng như vậy, còn có thể làm người mẫu trên sàn diễn, trong lòng chắc chắn cũng không thoải mái!
Vì vậy trong khoảnh khắc đó, Trần Dĩnh gần như coi Đỗ Minh Nguyệt là cái đinh trong mắt, toàn tâm toàn ý đề phòng cô.
Hơn nữa Đỗ Minh Nguyệt sao lại xuất hiện ở đây, cô cũng vì chuyện hội giao lưu mà đến, hay chỉ tình cờ đến thủ đô?
Trần Dĩnh không rõ nhưng nếu là trường hợp trước thì cũng đủ chứng minh Đỗ Minh Nguyệt bây giờ đã khá ổn rồi!
Nghĩ như vậy, Trần Dĩnh đương nhiên càng đề phòng cô.
Đỗ Minh Nguyệt không biết trong vài phút ngắn ngủi Trần Dĩnh đã nghĩ gì trong đầu, cô chỉ hơi bất ngờ khi nhìn thấy Trần Dĩnh, sau đó như không có chuyện gì thu hồi ánh mắt.
Trước kia khi nhà máy của cô vừa mới chính thức mở, Trần Dĩnh đã xúi giục chị dâu nhà họ Tần đi phá hoại, sau đó chị dâu nhà họ Tần tâm lý yếu kém khai ra cô ta, Đỗ Minh Nguyệt vốn định tìm Trần Dĩnh tính sổ, ai ngờ lại nghe tin cô ta bị đoàn văn công trên đảo đuổi việc, sau đó rời khỏi đảo.
Cô không trả thù được, trong lòng thực sự không thoải mái.
Nhưng vì chuyện này đã trôi qua gần một năm, hơn nữa hiện tại điều cô quan tâm hơn vẫn là chuyện hội giao lưu văn hóa, vì vậy lúc này thực sự không có tâm trạng để quan tâm đến Trần Dĩnh.
Còn sau khi hội giao lưu kết thúc có muốn làm gì nữa không thì phải xem tâm trạng của cô.
Vì ngày hôm sau là ngày khai mạc hội giao lưu, mặc dù ngày thứ hai sau lễ khai mạc mới cho mọi người đến triển lãm để trưng bày các sản phẩm tiêu biểu của mình nhưng ngày mai có lãnh đạo lớn phát biểu, sau khi ăn tối xong, bộ trưởng Khương liền cho mọi người về nghỉ sớm, cố gắng lấy lại trạng thái tốt nhất vào ngày mai.
Mấy ngày nay mọi người đều mệt mỏi vì đi đường, vì vậy sau khi ăn tối về phòng thì nghỉ ngơi.
Còn Đỗ Minh Nguyệt cũng hiếm hoi được ngủ một giấc ngon, sáng hôm sau bảy giờ đã tỉnh.
Lễ khai mạc bắt đầu vào 9 giờ sáng, họ phải khởi hành vào khoảng 8 rưỡi, thời gian hoàn toàn dư dả.
Đỗ Minh Nguyệt dọn dẹp xong chuẩn bị xuống lầu để gặp bộ trưởng Khương và những người khác nhưng không ngờ vừa mở cửa ra đã thấy Trần Dĩnh vẻ mặt lạnh lùng đứng ở đầu cầu thang.
Nhận thấy phòng của Đỗ Minh Nguyệt cuối cùng cũng mở, Trần Dĩnh lập tức bước nhanh tới.
Đỗ Minh Nguyệt nhướng mày.
Chẳng lẽ Trần Dĩnh đã đợi cô ở đây rất lâu rồi sao?
Cô đoán không sai, Trần Dĩnh tối hôm qua ăn cơm tối đã gặp Đỗ Minh Nguyệt, vì không chắc mục đích cô đến thủ đô lần này là gì nên trong lòng rất không yên.
Vì vậy nhân lúc trước khi đi ngủ, cô ta đã đi dò hỏi một chút, từ nhân viên của khách sạn biết được những người mà khách sạn tiếp đón mấy ngày nay đều là những người đến tham dự hội giao lưu văn hóa lần này, Trần Dĩnh vô cùng kinh ngạc, sau đó lại ghen tị.
Xem ra Đỗ Minh Nguyệt bây giờ sống tốt hơn cô ta tưởng tượng rất nhiều!