Thập Niên 70: Xuyên Thành Thiên Kim Giả, Ta Được Cả Nhà Sủng (Dịch Full)

Chương 986 - Chương 986:

Chương 986: Chương 986: Chương 986:
Vì vậy cô do dự nói với Hoắc Kiêu: "Em ra ngoài một lát, anh cứ tiếp tục đọc sách ở đây nhé."

Dù sao thì lát nữa cô cũng phải đi một vòng các phân xưởng, tiến hành kiểm tra và tuần tra hàng ngày.

Hoắc Kiêu nghe vậy mới buông cuốn sách trong tay xuống, thầm nghĩ vừa rồi mình có phải giả vờ say mê quá đà không.

"Không cần đâu, hẳn là chuyện công việc, em gọi anh ta vào đi, anh đọc sách cũng gần xong rồi, có thể nghỉ ngơi một lát."

Nghe Hoắc Kiêu nói vậy, Đỗ Minh Nguyệt mới gật đầu, sau đó nói với bên ngoài: "Mời vào."

Người bên ngoài mới đẩy cửa đi vào, trước tiên nhìn về phía bàn làm việc mà Đỗ Minh Nguyệt thường ngồi, liếc mắt đã nhìn thấy Đỗ Minh Nguyệt xinh đẹp phi thường như ngày hôm qua, vừa định đi tới nói chuyện với cô thì bên cạnh đột nhiên truyền đến một giọng nam.

"Vị đồng chí này là?"

Người đi vào khựng bước, lúc này mới nhìn theo hướng phát ra âm thanh, sau đó nhìn thấy Hoắc Kiêu, ánh mắt hơi kinh ngạc.

Sao ở đây lại có thêm một người, hơn nữa còn là đàn ông?

Nhìn ra được sự kinh ngạc trong mắt người đàn ông, Hoắc Kiêu trong lòng cười lạnh nhưng trên mặt lại càng mỉm cười ôn hòa hơn.

"Vị đồng chí này trông còn khá trẻ, hẳn là có điểm hơn người, mới được Minh Nguyệt tuyển vào nhỉ."

Hoắc Kiêu nói những lời này có hơi đột ngột, nghe có vẻ còn hơi kỳ lạ, từ lúc nào anh lại trở thành người chủ động khen người khác, hơn nữa còn khen một người mới gặp lần đầu?

Đỗ Minh Nguyệt cảm thấy Hoắc Kiêu lúc này có chút kỳ lạ nhưng vẫn thành thật trả lời: "Đúng vậy, tuy Tiểu Lý còn trẻ nhưng rất đáng tin cậy, cũng rất chăm chỉ, còn chín chắn trước tuổi."

Hoắc Kiêu tiếp tục mỉm cười, chỉ có anh biết, trong lòng anh lúc này sắp ghen đến chua lòm rồi.

Mặc dù tối hôm qua Đỗ Minh Nguyệt đã khen anh nhưng cô khen anh ăn nhiều, còn khen người đàn ông này thì lại khen hắn chín chắn đĩnh đạc.

Hoắc Kiêu: bình tĩnh.

Còn chàng trai trẻ tên Tiểu Lý kia nghe Đỗ Minh Nguyệt khen mình như vậy, trong lòng cũng vui như mở cờ, nụ cười trên mặt càng không giấu được, liên tục giải thích một cách xấu hổ: "Đâu có, đâu có, tôi chỉ làm những việc nằm trong phạm vi công việc của mình thôi, xưởng trưởng Đỗ khen quá lời rồi."

Nói xong một cách khiêm tốn, Tiểu Lý lại chuyển hướng câu chuyện, giả vờ ngạc nhiên hỏi cô.

"Xưởng trưởng, vị đồng chí này là?"

Đỗ Minh Nguyệt chớp chớp mắt, đã có người hỏi đến thì cô chắc chắn sẽ không lựa chọn giấu giếm hoặc cố tình nói dối.

Vì vậy cô giải thích: "Quên giới thiệu với anh rồi, đây là vị hôn phu của tôi, Hoắc Kiêu, anh ấy mấy hôm nay đến đây chơi với tôi."

Trong vài giây Đỗ Minh Nguyệt chưa giới thiệu thân phận của anh, không ai biết được trong lòng Hoắc Kiêu căng thẳng đến mức nào, anh không chủ động lên tiếng nói rõ thân phận của mình, chỉ muốn giao quyền lựa chọn cho Đỗ Minh Nguyệt.

May là cô đã trực tiếp cho anh một bất ngờ.

Còn Tiểu Lý, sau khi nghe Đỗ Minh Nguyệt nói xong những lời này thì cả người trực tiếp ngây ra tại chỗ.

Hoắc Kiêu lặng lẽ quan sát, cho dù anh không nói ra thì cũng có thể đoán được lúc này trong lòng hắn đang nghĩ gì, đại khái là Đỗ Minh Nguyệt sao lại có hôn phu rồi, chuyện này xảy ra từ khi nào, sao hắn không biết.

Hoắc Kiêu vừa đi vào đã chú ý đến ánh mắt Tiểu Lý nhìn Đỗ Minh Nguyệt quá nồng nhiệt, ngoài cô ra thì hắn căn bản không nhìn thấy người khác.
Bình Luận (0)
Comment