Chương 987:
Chương 987:
Chương 987:
Hoắc Kiêu tự cho rằng sự tồn tại của mình cũng không thấp, dù sao thì khí thế và chiều cao đều ở đó, hơn nữa còn ngồi trên ghế sofa bên cạnh cửa ra vào, một người to như vậy mà Tiểu Lý đều không nhìn thấy, ngoài việc trong mắt chỉ chứa được một người thì không còn lời giải thích nào khác.
May là bây giờ biết được Đỗ Minh Nguyệt đã có hôn phu, hẳn là hắn sẽ không có ý nghĩ gì nữa.
Còn Đỗ Minh Nguyệt cũng nhận ra sự bất thường của Tiểu Lý, nhìn thấy trong mắt hắn đầy vẻ kinh ngạc và thất vọng mơ hồ, trong lòng thốt lên một câu chửi thề, sau đó trực tiếp chuyển chủ đề: "Tiểu Lý, vừa rồi anh vào tìm tôi có chuyện gì sao?"
Khi cô nói những lời này, biểu cảm vô cùng chính trực nhưng ánh mắt lại lặng lẽ liếc nhìn Hoắc Kiêu một cái, vẻ mặt vừa muốn giải thích với anh vừa không biết có nên mở lời hay không.
Nếu Hoắc Kiêu không nhận ra, vậy thì mình trực tiếp nói với anh, chẳng phải là tự mình bại lộ sao.
Còn nếu như anh nhận ra thì với biểu cảm chính trực như vậy của mình, anh hẳn sẽ tin rằng mình không làm gì chứ.
Nhưng mặc dù vậy, trong lòng Đỗ Minh Nguyệt vẫn cứ đánh trống liên hồi, không hiểu sao lại có chút chột dạ.
Tiểu Lý lúc này mới hoàn hồn nhưng giọng điệu lại thay đổi rõ rệt, hoàn toàn không giống với giọng điệu vui vẻ khi nói chuyện vừa rồi.
"Ồ, có chút việc, xưởng trưởng, cái này..."
Nói rồi, Tiểu Lý đưa nội dung công việc trong tay cho Đỗ Minh Nguyệt xem, nghe thấy là chuyện chính sự, Đỗ Minh Nguyệt cũng lập tức từ bỏ những suy nghĩ khác, nghiêm túc giải quyết công việc.
Hoắc Kiêu thì tiếp tục lặng lẽ ngồi ở một bên, hoàn hảo đóng vai một tấm phông nền không nói lời nào.
Nhưng tấm phông nền này lại có sự tồn tại quá mạnh mẽ, Tiểu Lý quay lưng về phía Hoắc Kiêu nhưng vẫn luôn cảm thấy sau lưng có một ánh mắt nồng nhiệt đang nhìn chằm chằm vào mình.
Trong lòng hắn cũng có chút chột dạ, hắn đúng là rất thích Đỗ Minh Nguyệt, dù sao thì một nữ xưởng trưởng vừa xinh đẹp vừa có năng lực như vậy, ai mà lại không thích cơ chứ.
Quan trọng là hắn còn lén lút tìm hiểu một chút, không nghe nói Đỗ Minh Nguyệt đã kết hôn, vì vậy trong lòng cũng có chút ý nghĩ, định sẽ tiếp xúc nhiều hơn với Đỗ Minh Nguyệt một thời gian nữa, rồi tìm cơ hội theo đuổi cô.
Chỉ tiếc là hắn còn chưa kịp làm gì thì đột nhiên biết được Đỗ Minh Nguyệt thực ra đã có hôn phu.
Trong lòng Tiểu Lý vừa tiếc nuối vừa có chút ghen tị với Hoắc Kiêu.
Hắn không nhịn được dùng khóe mắt liếc nhìn tấm kính bên cạnh, vừa vặn có thể phản chiếu bóng dáng của Hoắc Kiêu, sau khi quan sát kỹ lưỡng một phen, Tiểu Lý đột nhiên có chút tự ti.
Được rồi, người này trông thực sự đẹp trai hơn mình, hơn nữa còn cao hơn mình, thân hình cũng vạm vỡ hơn mình, quan trọng là trông cũng không phải người bình thường.
Thua trước một người như vậy, hình như mình cũng không quá thất bại.
Không lâu sau, Đỗ Minh Nguyệt đã xử lý xong công việc, lại dặn dò Tiểu Lý một phen, lần này Tiểu Lý lập tức đóng cửa đi ra ngoài.
Đợi đến khi cửa phòng đóng lại, Đỗ Minh Nguyệt lập tức thở phào nhẹ nhõm, sau đó ánh mắt chạm đến Hoắc Kiêu bên cạnh, hơi thở lại lập tức nghẹn ở cổ họng.
Nghĩ ngợi một lúc, cuối cùng cô vẫn quyết định thành thật nói chuyện với Hoắc Kiêu.
"Cái kia, nếu anh không phiền thì một lát có thể đi ra ngoài dạo một vòng với em không, em vẫn chưa nói với mọi người là em có hôn phu, trước đó bận quá, quên mất."