Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng

Chương 339

Gia đình Lạc Di ăn nên làm ra, hầu hết toàn nhờ vào Lạc Di, cô ấy tài giỏi, ở nhà được yêu chiều, lời nói rất có trọng lượng, đương nhiên Lạc Tiểu Đào cũng muốn kết thân.

Lạc Tiểu Đào thực sự rất thích Lạc Di, mỗi lần tới thị trấn đều rất vui vẻ.

Chỉ lát sau, mọi người trong sân đã nghe thấy tiếng Lạc Nhiên ríu rít bên ngoài.

“Cha, chúng con mua được quả dưa to chưa này… Ôi bác hai, chị Tiểu Đào, mọi người tới rồi à.”

Ngô Tiểu Thanh đang bê một quả dưa rất to đi vào sân, quả dưa phải 5, 6 cân, bà cắt một nửa đặt vào thùng gỗ thả xuống giếng, nửa kia cắt miếng, bưng ra mời mọi người.

Lạc Quốc Xương ngại ngùng lắm, mỗi lần tới nhà chú em chơi đều được khoản đãi như thế này.

Lạc Quốc Vinh nhét miếng dưa to vào tay anh trai: “Đừng khách khí, nhà anh cũng đưa rau dưa tới suốt mà.”

“Không đáng mấy đồng mà.” Lạc Quốc Xương không khéo nói, cho nên khá kiệm lời.

“Ăn đi.” Lạc Di cười cười đưa miếng dưa cho Lạc Tiểu Đào, “Trời nóng c.h.ế.t đi được, đi từ nhà lên đây hẳn là mệt lắm.”

Lạc Tiểu Đào cắn một miếng, ngọt thật: “Không mệt, lần này chị thi được 90 điểm văn, 95 điểm toán, Tiểu Binh cũng toàn trên 80 điểm, học kì sau bọn chị lên công xã học cấp hai rồi.”

Lạc Tiểu Đào đi học cùng ngày với Lạc Di, nhưng bây giờ, Lạc Di lên cấp ba, cô ấy mới vào cấp hai.

Nhưng Lạc Tiểu Đào không vì thế mà tự ti ghen ghét, trái lại còn lấy đó làm gương, nhắc nhở bản thân, con gái không hề kém con trai.

Con trai có thể lên đại học, vì sao mình lại không được?

Lạc Di cười cười nhìn Lạc Tiểu Đào, quả thực cô chị họ này đã thay đổi rất nhiều, trước đây rụt rè sợ sệt, ở nhà cứ như người vô hình, không dám nói lớn tiếng với ai, nhưng bây giờ trông tự tin hẳn, cũng cởi mở hào phóng hơn.

“Tốt đấy, tiếp tục cố gắng nhé, còn phải thi lên cấp ba nữa.”

“Ừ.” Lạc Tiểu Đào vui vẻ gật đầu, cha mẹ đã nói rồi, chỉ cần thi đỗ, nhất định sẽ cho mình ăn học đầy đủ.

Cô ấy sẽ không chịu thua bất cứ ai.

“À đúng rồi, mấy hôm trước bà nội tới hỏi địa chỉ nhà em, nhưng cha mẹ chị không chịu nói, không biết có cố tình dò la thêm không nữa.”

Lạc Di ngẩng đầu, mặt dính đầy nước dưa hấu: “Có chuyện gì à?”

Lạc Tiểu Đào hơi nhíu mày: “Hình như cô út bảo nhà em lên đây kiếm được nhiều tiền, bà nội bắt đầu sốt ruột.”

“Cô út rảnh quá nhỉ.” Lạc Di hoàn toàn chẳng để tâm đến đám người đó, nhà cô đã sớm thoát khỏi sự khống chế của bà cụ Lạc rồi, không sợ.

Đã ở riêng, dù gia đình cô kiếm được tiền triệu thì cũng chẳng liên quan gì đến bà ta với nhà bác cả nữa.

Lạc Tiểu Đào là mật thám của cô, trong thôn có việc gì đều không thể qua được lỗ tai cô gái nhỏ, lần nào tới cũng kể rất nhiều.

Đây cũng là chuyện mà gia đình Lạc Di muốn biết.

So sánh với con gái thì bác hai Lạc Quốc Xương ăn nói vụng về quá, tin tức cũng không được nhanh nhạy.

Ngoài cửa có tiếng người đưa thư gọi to: “Lạc Di, có thư.”

Lạc Di cầm miếng dưa chạy ra, một tay nhận thư, tay kia đưa dưa cho chú đưa thư đã đầm đìa mồ hôi: “Cảm ơn chú ạ.”

Lạc Di thường nhận được thư, thư từ thủ đô, thư của các bạn bè cùng dự thi, cả đám xui xẻo từng bị bắt với cô nữa.

Vì thế, cô và người đưa thư coi như khá thân thiết, người đưa thư cũng không từ chối, một tay cầm miếng dưa, tay kia dắt xe đạp đi tiếp.

Bình Luận (0)
Comment