Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng

Chương 351

“Anh ấy mới là người trong cuộc, cảm nhận của anh ấy là quan trọng nhất, hôn nhân như nước uống, ấm hay lạnh chỉ có mình biết.”

Câu nào cô nói cũng có lý, sáng suốt lại lí trí, khiến bà cụ Lạc rất nóng nảy: “Bớt nói mấy câu tao không hiểu đi, giờ mày thi đậu đại học Thủ Đô, có thể xem thường người nhà rồi đúng không?”

Bà ta thua Lạc Di, nhưng vẫn không chịu chấp nhận thực tế.

Liên tiếp thất bại, khi bại khi thắng, giống y như Lạc Xuân Mai.

Lạc Di khẽ nhíu mày: “Cha, bà nội lại phát bệnh rồi.”

“Đừng để ý bà ấy.” Lạc Quốc Vinh rất mất kiên nhẫn, càng muốn dọn lên thủ đô sớm hơn: “Có ăn cơm nữa không ạ? Không ăn thì nhà con về đây.”

Hốc mắt bà cụ Lạc lập tức đỏ lên: “Quốc Vinh, mẹ mang thai chín tháng sinh mày ra…”

Nhưng lúc này, một người mặc đồng phục công an theo vào, bầu không khí lập tức căng thẳng.

Lạc Quốc Cường không khỏi run lên, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, như nhìn thấy cảnh Lạc Xuân Mai bị bắt đi năm đó.

Sao lại tới rồi?

Những người khác cũng nhớ đến chuyện này, đều rất sợ, không ai dám lên tiếng.

Một người công an nhìn xung quanh, cao giọng hỏi: “Ai là Lạc Di?”

Trước mắt lạc Quốc Vinh tối sầm, theo bản năng, ông chạy đến cạnh con gái mình, hai chân run lên.

Ngô Tiểu Thanh nắm c.h.ặ.t t.a.y con trai, trái tim như bị một bàn tay vô hình nắm chặt lấy, không thở nổi.

Lạc Di đứng lên, vẻ mặt bình tĩnh: “Là cháu.”

Công an lấy giấy chứng nhận ra rồi nói: “Mời đi theo tôi.”

Lạc Di hơi cau mày, gần đây cô rất an phận, không làm gì mà.

Lạc Quốc Vinh ôm con gái, sốt sắng như sợ bị cướp mất con: “Đồng chí, con gái tôi không phải người bình thường, nó đã được lên báo, cũng đã lên ti vi, các anh không thể bắt linh tinh đâu.”

Lạc Di vỗ vào tay ông ấy, nở nụ cười an ủi: “Cha, đâu có phải bắt người đâu? Chỉ là mời con đi thôi, có lẽ công an có gì đó cần con phối hợp ấy mà. Cha đừng lo, con cũng không làm chuyện gì xấu, nửa đêm không sợ quỷ gõ cửa, phải tin vào chính quyền, họ sẽ không hàm oan cho ai…”

Cô còn chưa nói hết, bà cụ Lạc đã nóng đầu lên, gào to: “Đồng chí, nó là đứa không có hiếu, còn vu khống bà nội ức h.i.ế.p nó, nó là phần tử xấu xa…”

“Mẹ…”

“Bà nội.” Mấy người không hẹn mà cùng quát lên, còn kèm theo ánh mắt tức giận.

Bà cụ Lạc rụt cổ lại, lúc này mới hối hận, bà ta nhất thời nhanh miệng.

Công an mặt không cảm xúc nói rằng mình đang thi hành công vụ, xin mọi người phối hợp.

Sao vợ chồng Lạc Quốc Vinh có thể để người khác đưa con mình đi được chứ, gì là công an thì cũng không được.

Đầu Lạc Di nhanh chóng xoay chuyển, cô ngẩng gương mặt xinh đẹp lên: “Đồng chí, cháu còn chưa thành niên, cha mẹ cháu là người giám hộ, cần đi theo cháu, hãy cho họ đi cùng.”

“Được.” Công an đồng ý rất nhanh.

Công an lái xe công an tới, đã kinh động người trong thôn, các thôn dân đều rối rít chạy tới xem náo nhiệt, không ngờ…

Bọn họ tận mắt nhìn thấy cả bốn người nhà Lạc Di lên xe, không nhịn được mà tò mò hỏi: “Lạc Di làm cái gì? Sao lại mang nó đi? Không phải nó thi đậu đại học Thủ Đô à?”

“Chẳng lẽ lại giống Lạc Xuân Mai, gian lận thi cử à?”

Những lời này đã chạm vào dây thần kinh của bà cụ Lạc, bà ta trực tiếp trợn mắt lại: “Các đồng chí cảnh sát biết nó bất hiếu, nên bắt nó đi, đây chính là kết quả của việc bất hiếu với trưởng bối.”

Bình Luận (0)
Comment