Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng

Chương 360

“Cháu…” Nhiếp Khôn Minh rất ngạc nhiên, không thể không thừa nhận, chỉ số thông minh của cô cao hơn người bình thường: “Sao cháu biết?”

“Đoán thôi ạ.” Lạc Di khẽ mỉm cười: “Tiêu Thanh Bình cũng đang ở nước ngoài.”

Nhiếp Khôn Minh có đường dây tin tức của mình, cũng từng chú ý tới Tiêu Thanh Bình nên biết chuyện này.

“Có một số chuyện, cháu biết là được, đừng nói ra.”

Cũng chỉ có người mình thì mới có thể đưa ra lời khuyên chân thành như thế, Lạc Di rất cảm kích: “Dạ.”

Giao tiếp với người thông minh rất bớt lo, trước nay Nhiếp Khôn Minh trao đổi với cô luôn không có trở ngại, bất kể ông ấy nói gì, Lạc Di đều hiểu, đều thông…

“Cháu chuẩn bị đi, ông cho người đưa nhà cháu về, sẽ giải quyết mọi chuyện giúp nhà cháu, chuyển nhà cháu đến thủ đô luôn.”

Lạc Di sáng mắt lên: “Cháu thích phúc lợi này đấy, cảm ơn thủ trưởng.”

Ở thôn Lạc Gia, các thôn dân còn đang bàn tán chuyện nhà Lạc Di, đã mấy ngày không về rồi, cũng không biết tình hình cụ thể, lời đồn càng ngày càng đi xa.

Đâu đâu cũng có người cười trên sự đau khổ của người khác: “Tôi cảm thấy nhất định là Lạc Di phạm tội, công an không bắt người linh tinh đâu.”

Cũng có người ủng hộ Lạc Di: “Chỉ mời đi điều tra thôi, đừng nói vớ vẩn.”

“Ngày xưa Lạc Xuân Mai cũng thế, một đi không trở lại, nghe nói bị b.ắ.n c.h.ế.t rồi…”

Một người không biết từ đâu đi ra, xông lên kéo tóc người vừa nói, còn mắng lớn: “Mày mới bị b.ắ.n chết, cả nhà mày đều bị b.ắ.n chết, Xuân Mai nhà tao đang sống tốt.”

Là bà cụ Lạc, bà ta tức giận la lớn, còn đánh người rất dã man.

Đối phương đẩy mạnh ra, đẩy bà ta ngã: “Thế sao không thấy nó về?”

Bà cụ Lạc tuổi cao sức yếu, không phải là đối thủ của người phụ nữ trung niên, vất vả lắm mới đứng vững được, phẫn nộ trợn mắt lên: “Nó... có việc phải làm, tao mà nghe được đứa nào nguyền rủa Xuân Mai nhà tao, tao đánh đứa đó.”

Bà ta rất hung dữ, nhưng không ai sợ bà ta cả, còn xem thường bà ta nữa.

Có trưởng bối nhà ai lại đi tố cáo cháu gái mình đâu? Đã thế đứa cháu này còn rất đáng tự hào, tiền đồ sáng láng, có thể mang vinh quang về cho gia tộc.”

Bà ta đúng là tự chặt đứt đường sống.

“Có phải phong thủy mộ phần tổ tiên nhà họ Lạc các người không tốt không? Hết đứa nào đến đứa kia bị bắt, cũng không nói rõ lí do, không rõ ràng gì hết.”

“Cái gì mà phong thủy không tốt chữ, rõ ràng là có người bị điên, vu oan giá họa cho cháu gái.”

Thật ra mọi người đều đang đoán nguyên nhân, không tin là Lạc Di phạm pháp, bất hiếu là tội gì chứ?

Rất nhiều người bất hiếu nhưng không bị bắt, sao lại bắt Lạc Di?

Bọn họ đều đoán có lẽ bà cụ Lạc còn làm chuyện thất đứt gì đó nữa.

Mấy ngày nay bà cụ Lạc sống không tốt, con cháu đều trách bà ta, thậm chí còn hận bà ta.

Mối hôn sự của hai đứa cháu trai đã hỏng, con dâu mắng bà ta là yêu tinh hại người, con trai và cháu gái đứng một bên yên lặng nhìn, không giúp bà ta, khiến bà ta rất đau lòng.

Con và cháu bà ta yêu thương đều đối xử với bà ta như thế, bà ta rất khó chịu, cũng nếm được mùi vị bị mọi người xa lánh.

Vấn đề là, bà ta không làm gì cả.

Bà ta quýnh lên, chợt nảy ra một ý nghĩ, nhanh chóng nói: “Mày mới bị điên, Lạc Di căn bản không phải cháu ruột của tao.”

Mọi người sợ ngây người: “Cái gì?”

“Nó là…” Bà cụ Lạc cũng không thông minh cho lắm, cảm thấy giờ mình nên phủi sạch quan hệ với Lạc Di. Nhà họ Lạc không thể có thêm một đứa cháu đi tù nữa, nếu không thì hôn sự của các cháu sẽ càng khó khăn hơn.

Bình Luận (0)
Comment