Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng

Chương 372

Nhân viên cửa hàng không vui, cô là người ngoài ngành, ngay cả xuống bếp cũng không biết, sao lại không biết xấu hổ nói này nói nọ chứ?

“Cô gái trẻ này thật biết khoác lác, ngay cả nấu cơm cũng không biết, còn muốn thi đậu đại học đứng đầu, ha ha ha, đây là chuyện buồn cười nhất mà tôi nghe thấy...”

Ông ta cố ý cười rất lớn tiếng, chọc giận đến Lạc Nhiên, chị gái Đại Ma Vương của cậu bé sao có thể để cho người khác làm trò cười chứ: “Đã thi đậu rồi.”

“Cái gì?”

Lạc Nhiên ưỡn ngực, kiêu ngạo vô cùng: “Chị cháu lấy thân phận đứng nhất toàn tỉnh, trúng tuyển vào đại học Kinh Thành.”

Xung quanh: “...”

Giọng nói của nhân viên cửa hàng yếu đi vài phần: “Cho dù thành tích tốt, cũng không thể chỉ trích món ăn của người khác...”

Lạc Di đứng lên, hào phóng chắp tay: “Tuy rằng tôi không biết nấu ăn, nhưng cha tôi biết, ông ấy nấu ăn rất giỏi, đầu lưỡi chị em chúng tôi bị ông ấy nuôi trở nên kén ăn, mới có thể nói thêm vài câu, nếu có chỗ đắc tội, tôi xin chân thành xin lỗi nhà hàng.”

Cô hào phóng lại thẳng thắn, làm cho người ta sinh hảo cảm.

Cô đã xin lỗi rồi, nhân viên cửa hàng còn có thể làm gì bây giờ?

Sư phụ mập nhìn về phía Lạc Quốc Vinh: “Cha cô nấu đồ ăn còn ngon hơn món ăn đặc trưng nhà hàng chúng tôi?”

“Cái này!” Lạc Di suy nghĩ một chút, đặc biệt nói đúng trọng tâm: “Mỗi người một ý, sở thích khẩu vị của mỗi người đều không giống nhau, chúng tôi đã quen với đồ ăn cha nấu từ nhỏ, đương nhiên cảm thấy ngon nhất thiên hạ.”

Sư phụ mập xem như nhìn ra, mặc dù xem ra tuổi của cô gái trẻ này còn nhỏ, nhưng rất thông minh, có thể gây sự cũng có thể giải quyết chuyện ổn thỏa, chăm chú nhìn Lạc Quốc Vinh: “Vị đồng chí này, anh biết làm cá thái lát xào lăn không?”

Lạc Quốc Vinh vô cùng thành thật: “Có, con gái tôi rất thích ăn.”

Sư phụ mập cảm thấy đồng chí này rất thành thật an phận, cũng không biết làm sao lại sinh ra một đứa con gái tinh ranh.

“Mời anh xuống bếp làm món này, tôi muốn nếm thử.”

Lạc Quốc Vinh rất khó xử: “Cái này không tốt lắm, tôi chỉ là một thực khách, không tiện vào bếp của các anh, không hợp quy củ.”

Sư phụ mập là người si mê nấu ăn, đã khổ tâm nghiên cứu phương diện này, nhất định phải xem tài nghệ nấu nướng của Lạc Quốc Vinh một chút, ông ta cắn răng nói: “Bàn thức ăn này của các ngươi coi như tôi mời khách.”

“Như vậy sao được!” Lạc Quốc Vinh cười ngây ngô: “Con gái của tôi thường nói, không làm thì không có thưởng, vậy tôi đây sẽ xuống bếp làm hai món ăn, coi như là báo đáp.”

Lạc Di cười híp mắt giơ ngón tay cái lên: “Cha, cố lên.”

Khóe miệng Ngô Tiểu Thanh co rút, hai cha con bọn họ càng ngày càng giống nhau, đều thích giả bộ làm sói đuôi to, được chiếm hời còn khoe mẽ.

Phối hợp càng ngày càng ăn ý, liên thủ đào hầm cho người khác, làm cho người ta vô thức giẫm vào.

Ừ, sư phụ mập đã giẫm vào rồi.

Lạc Quốc Vinh nấu hai món đều là món sở trường của ông, một món là phi lê ướp rượu xào, một món là cá nấu dưa chua.

Lạc Di rất thích ăn cá, nhưng lại không thích mùi tanh của cá, nên Lạc Quốc Vinh đã nhiều lần thử sức mày mò và nấu ra khẩu vị yêu thích của con gái.

Trong bếp chật ních người, mấy đầu bếp, quản lý và nhân viên trong tiệm đều cực kì tò mò.

Đồ ăn vừa ra khỏi nồi, mọi người đã nóng lòng động đũa, đầu bếp béo nếm thử món phi lê ướp rượu xào, sắc mặt rất khó tả.

Quả thật còn mềm hơn ông ta nấu, vị cũng ngon hơn nhiều.

Bình Luận (0)
Comment