Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng

Chương 77

Lạc Nhiên không vui, nó chun mũi: “Chị con nhất định sẽ thắng, chị ấy là giỏi nhất.”

Hai vợ chồng nhìn nhau, đã nghĩ kỹ lời nói để an ủi con gái, cón cảnh cáo con trai, không cho phép nó ra ngoài nói lung tung.

Nhà họ Lạc gió êm sóng lặng, cùng đi làm, cùng tan ca, cũng ăn uống, thỉnh thoảng cũng xảy ra chút ít lời qua tiếng lại, Lạc Xuân Mai vẫn ở nhà dì út, thái độ của nhà bác cả rất lạnh nhạt, bà cụ Lạc thì thỉnh thoảng lại ngẩn người.

Nhưng mà thế này lại càng giống như sự bình yên trước khi bão táp ập đến.

Lạc Quốc Cường lén lút kéo anh hai lên núi cùng hái thảo dược, Lạc Di chỉ huy, bọn họ chỉ cần bỏ sức làm việc là được.

Lạc Quốc Khánh là một người thật thà khô khan, không thích thay đổi, lúc bắt đầu không muốn đi, nhưng mà tiếng kêu khóc của con trai và thái độ cứng rắn của vợ khiến ông ấy không thể không nghe theo.

Nhưng mà sau đó ông ấy hái mấy túi thảo dược đổi được một tệ, để con trai được ăn cơm gạo tinh, lúc vẻ mặt con trai hạnh phúc nói với ông ấy rằng cha thật tốt, ông ấy trở nên điên cuồng, lần đầu tiên chủ động lôi kéo Lạc Quốc Vinh lên núi.

Chỉ cần có thể kiếm được tiền thì cực khổ hơn nữa cũng đáng.

Lạc Quốc Cường ngạc nhiên phát hiện, cậu em hai thật thà cũng bắt đầu xin nghỉ bệnh không đi làm, thế này là thế nào?

Chẳng lẽ là bị cậu em ba ảnh hưởng? Hay là trong lòng không thoải mái? Này là muốn tạo phản sao?

Hỏi cũng không hỏi ra, đành phải để mẹ già ra tay.

Nếu là trước kia, Lạc Quốc Khánh hiếu thuận nghe lời mẹ nhất, thật thà trung thực trả lời, nhưng mà lần này nghĩ đến lời cảnh cáo của em trai, sống c.h.ế.t gì ông ấy cũng không chịu mở miệng, hỏi dồn thì ông ấy chỉ ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất, không hề hé miệng nói nửa lời.

Bầu không khí nhà họ Lạc thay đổi mỗi ngày, ngay cả đứa nhỏ không hiểu chuyện cũng cảm giác là lạ, đứa nào đứa nấy ngoan ngoãn cụp đuôi làm người, không dám làm ầm ĩ.

Lạc Di nhìn thấy thế cũng coi như không biết, một nửa tâm tư đặt vào chuyện học hành, một nửa khác thì đặt vào việc phụ đạo cho em trai.

Cơ bản của Lạc Nhiên không chắc, không theo kịp chất lượng giáo dục ở trường học, cô phải phụ đạo cho Lạc Nhiên, học cơ bản chắc chắn một chút.

Điều này cũng làm cho chị em Lạc Tiểu Đào được lợi, theo sau một bên dự thính, cảm giác còn học được nhiều hơn so với ở trường.

Thứ bảy, cổng trường tiểu học công xã, có mười mấy học sinh tiểu học liên lục đi đến.

Toàn là học sinh tiểu học, vóc dáng có cao có thấp, đại đa số là các học sinh ở lớp cao.

Mọi người tụ tập lại một chỗ trao đổi tin tức, mỗi người đều là học sinh mà trường học cử đến, cũng số một số hai trong trường.

Bỗng nhiên bảo bọn họ đến tham gia cuộc thi tính nhẩm, lãnh đạo công xã tự mình chủ trì, còn có giải thưởng cầm về, thật là kích thích.

Lạc Quốc Vinh nắm tay con gái đi đến, hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người.

Vóc dáng Lạc Di rất thấp, một khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ để lộ vẻ rất nhỏ bé.

Một nữ học sinh lớp năm xích lại gần hỏi: “Cô bạn nhỏ, em cũng đến tham gia cuộc thi sao?”

“Vâng.” Lạc Di rất khiêm tốn.

Mọi người nhìn nhau, chắc là học sinh tiểu học mới học lớp một, thế mà sao lại dám đến đây? Đến để chơi à? Trường học này cũng không đáng tin cậy gì cả.

Bình Luận (0)
Comment