.
Chương 1005:
Tô Lâm Lang nói: "Anh ta đúng là người cậu tốt nhất trong đám cậu của cậu, bởi vì mẹ của cậu đã nuôi anh ta lớn, mà những người cậu khác của cậu, tôi đoán bọn họ vẫn luôn nói với cậu, bọn họ chẳng những cần cậu lấy tiền ra cứu bọn họ mà còn cảm thấy di vật văn hóa đặt ở Cảng Thành không an toàn, muốn cậu phải đưa về Vương quốc Anh đúng không, chẳng lẽ cậu không đoán được nguyên nhân trong đó hay sao?"
Những người cậu còn lại của Gonda, đó là mấy đứa con lai của hiệp sĩ Tiền, bọn họ đã từng vẻ vang vô cùng, nhưng hiện tại lại đang bên bờ vực phá sản.
Gonda trầm mặc ở đầu điện thoại bên kia một hồi lâu, mới thấp giọng nói bằng tiếng Quảng Đông: "Chị dâu tôi biết rồi, cậu Phi Long vẫn luôn nói cho tôi, xã hội là luật rừng, chúng tôi phải làm thợ săn mà không phải con mồi. Nhưng mấy người cậu ở Vương quốc Anh này của tôi lại xem tôi như con mồi, bọn họ quỳ xuống cầu tôi lấy tiền ra, còn muốn lấy hết di vật văn hóa đi."
Không hổ là đứa nhỏ do hai người Tiền Mễ Lị và Tiền Phi Long bồi dưỡng ra, chẳng những Gonda không ngốc mà còn vô cùng thông minh.
Tô Lâm Lang hỏi lại: "Vậy cậu đã biết mình nên làm gì rồi chứ?"
Gonda nói: "Khuyên ông nội bán tháo tất cả cổ phiếu của ngân hàng Châu Âu để bảo toàn tài sản, sau đó đầu tư toàn bộ tiền đến ngành bảo hiểm của Đại Lục, trong thiên niên kỷ mới, ở Đại Lục có cơ hội kinh doanh mới, mà ngành bảo hiểm vĩnh viễn là ngành sản xuất vàng."
Thằng nhóc xấu xa, nhìn bề ngoài như người nông dân ở Ireland nhưng không hổ là con trai của Tiền Mễ Lị, ánh mắt của cậu ta đúng thật là rất chính xác.
Tô Lâm Lang nhỏ giọng nói: "Chú ý an toàn, nếu cần thiết tôi sẽ phái người qua bảo vệ cậu."
Gonda thấp giọng nói: "Cám ơn chị, chị dâu!"
Sau đó còn nói: "Mấy người cậu ở châu Âu kia vẫn luôn không ý thức được rằng bọn họ đã không thể xoay người được nữa rồi!"
Lại nói, tháng sau Gonda đủ mười tám tuổi, vừa đúng lúc tại thời điểm mấu chốt này, bởi vì đủ loại nguyên nhân nên Vương quốc Anh mắc phải nguy cơ tài chính vô cùng nghiêm trọng, hơn nữa còn có số tiền A Khôn tham ô mà Đại Lục yêu cầu, giá trị ước chừng bốn mươi triệu.
Đó là một cọng rơm cuối cùng đè chết lạc đà, một khi số tiền này được đưa ra ngoài thì hệ thống tài chính của Vương quốc Anh sẽ không chịu nổi.
Mà nơi ảnh hưởng hàng đầu do nguy cơ tài chính là các ngân hàng lớn.
Ngân hàng Hắc Mã Châu Âu mà ông nội của Gonda và mấy đứa con của hiệp sĩ Tiền nắm giữ đã bị ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng, bọn họ đang cấp bách cần tài chính cứu thị trường cho nên gọi Gonda trở về, khuyên cậu ta bỏ ra quyền sở hữu cổ phần của ngân hàng Hắc Mã tại chi nhánh châu Á trên danh nghĩa của cậu ta, rút hết tài chính về Vương quốc Anh, bảo vệ ngân hàng châu Âu chống đỡ lần nguy cơ tài chính này.
Bọn họ đương nhiên cũng sẽ khuyên Gonda, nói rằng dự kiến cuộc đàm phán giữa Vương quốc Anh và Đại Lục sẽ rất tốt, không cần đưa ra bốn mươi triệu bảng Anh ngay lập tức.
Còn ra điều kiện chỉ cần cậu ta bằng lòng lấy tiền ra cứu người, bọn họ sẽ cho cậu ta đủ loại ích lợi.
Đáng tiếc Gonda hiện giờ chẳng những rất thông minh mà còn rất bình tĩnh, nhận rõ tình huống.
Khi cậu ta tổng hợp tình hình của quốc tế thì đã từ bỏ mấy người cậu có lòng dạ xấu xa kia, lựa chọn quay đầu gia nhập vào vòng tay Đại Lục, kiếm càng nhiều tiền.
Tội nghiệp hiệp sĩ Tiền còn vắt hết óc tìm cơ hội cưới phụ nữ quý tộc châu Âu, tự nhận là từ nay về sau nhà họ Tiền đã thay đổi huyết thống, đi vào hàng ngũ quý tộc châu Âu, đáng tiếc nguồn thu lớn nhất của nhóm con lai ông ta là vơ vét của cải ở châu Á dựa vào sự giúp đỡ của Vương quốc Anh, mà từ khi A Khôn và thượng tá George lần lượt bị bắt, thì tiêu hết rồi, toàn bộ đều tiêu hết rồi, bọn họ phải bị phá sản
Điều này đối với hiệp sĩ Tiền được nịnh nọt cả đời mà nói, cũng là một loại châm chọc.
Chỉ là ánh mắt của ông cụ cũng không tệ, Gonda mà ông ta thương yêu nhất rất có ánh mắt kinh doanh, đối với ông cụ mà nói cũng coi như một loại an ủi khác.
Sau khi Tô Lâm Lang cúp điện thoại một lát, bác sĩ đã cầm kết quả kiểm tra đi vào.