.
Chương 102:
Cổ phiếu của tập đoàn tài chính nước Anh ở chính phủ Cảng Thành cũng không ngừng tăng vọt như pháo nổ vậy.
Mặt tuyên truyền và dư luận của Đại Lục không bằng nước Anh, kết quả đàm phán vẫn chưa rõ ràng nhưng lại mang đến cảm giác Đại Lục dường như yếu thế hơn.
Lúc đầu Hứa Thiên Tỉ sẽ xem trọng chính phủ nước Anh hơn, cậu ta cảm thấy bọn họ sẽ chiếm ưu thế, cảm thấy chính phủ Đại Lục sẽ sợ hãi và bỏ cuộc việc giành lại chính phủ Cảng Thành, tiếp tục giao cho chính phủ nước Anh quản lý nó.
Vậy thì cậu ta sẽ không hề do dự mà theo sát và mua cổ phiếu của tập đoàn tài chính nước Anh.
Nhưng cậu ta lại nhìn chị dâu của mình một cái, hôm nay cô mặc một chiếc váy màu hồng, gò má đầy đặn trông rất ngây thơ và đáng yêu. Cậu ta lại nhớ đến sự hung tợn và tàn bạo của con gái nhà quân giải phóng nhân dân Trung Quốc, trong lòng thầm nghĩ chị dâu đã dữ dằn đến như thế, vậy quân giải phóng nhân dân thật sự sẽ hung hăng đến mức nào?
Nếu cả hai nước đàm phán thất bại thì có lẽ Đại Lục sẽ dùng đến vũ lực rồi.
Giống như lúc chị dâu cứu người vậy, chắc hẳn những người của quân giải phóng nhân dân Trung Quốc vừa ra trận đã có thể chiếm mất chính phủ Cảng Thành trong vòng hai tư tiếng đồng hồ rồi.
Chẳng phải đến lúc đó, tất cả những người mua cổ phiếu của tập đoàn tài chính nước Anh sẽ mất cả chì lẫn chài, bay sạch tiền sao?
Nếu xét từ góc độ này thì quyết định của Hạ Phác Đình là đúng.
“Em cảm thấy họ sẽ không, em vẫn tin rằng chính phủ Cảng Thành cuối cùng sẽ thống nhất.” Hứa Thiên Tỉ nói.
Hạ Phác Đình gật đầu và nhìn vào khoảng không: “Khoan hãy đụng vào ba trăm triệu đó đã, chờ anh suy nghĩ thêm rồi dùng nó vào việc khác.”
Hứa Thiên Tỉ vỗ ngực đáp lại: “Ba trăm triệu đã an toàn vào túi, đang nằm yên trong đống tiền, muốn bỏ vào đâu thì cứ theo lời dặn của anh họ.”
Hai người bọn họ đang trò chuyện, Tô Lâm Lang nhìn thấy chiếc áo ngực bẩn thỉu kia ở dưới gối bèn lén lút vươn tay lấy về, đang định rút ra thì chợt nghe thấy Hạ Phác Đình nói: “Em gái vẫn ở đây nhỉ, đọc báo cho anh nghe đi.”
Lúc này anh không phát hiện cuối cùng cô cũng cướp được áo ngực trở về và giấu ở sau lưng rồi.
Cô nghe thấy tiếng khóc mơ hồ của Mạch Đức Dung truyền đến nên nói: “Để Thiên Tỉ đọc cho anh nghe đi, em đi xem y tá Mạch như thế nào rồi.”
“Không, anh muốn nghe em gái đọc.” Hạ Phác Đình thẳng thừng từ chối, ánh mắt kia trông rất bướng bỉnh.
Đọc báo thôi mà, chẳng lẽ nhất quyết phải là cô đọc à?
Tô Lâm Lang nhướng mày, ánh mắt trở nên rét lạnh: “Thiên Tỉ đọc cũng vậy thôi, anh chắc chắn phải là em đọc mới được à?”
Hạ Phác Đình chưa biết lúc em gái nhỏ này nổi nóng sẽ hung dữ đến mức nào, anh vẫn nói với giọng điệu dịu dàng nhưng vô cùng nghiêm túc: “Chắc chắn!”
Tô Lâm Lang không còn kiên nhẫn nữa, nhưng cô vừa mới nhíu mày thì Hứa Thiên Tỉ đã vội vàng giơ tờ báo lên: “Chị dâu mau đi đi, để em đọc báo được rồi.”
Một khi chị dâu đã nổi nóng thì rất hăng máu, anh họ ngây thơ thật đấy, vậy mà lại dám thản nhiên làm liều ở trước mặt chị dâu.
“Chị dâu đi thong thả ạ!” Hứa Thiên Tỉ thưởng thức dáng vẻ hiên ngang ra ngoài của chị dâu với ánh mắt sáng rực, cậu ta quay đầu nhìn anh họ mà ngậm ngùi, đáng tiếc thật, chị dâu đẹp như vậy mà anh họ lại không nhìn được. Haiz!
Hạ Phác Đình vẫn nhìn vào khoảng không với ánh mắt đờ đẫn và trống rỗng.
…
Tô Lâm Lang vừa ra ngoài đã thấy Mạch Đức Dung đang nằm trên bàn khóc lóc trong phòng tắm nắng.
Cô lại thấy Lương Nguyệt Linh đang khó chịu khoanh tay đứng một bên thì vội hỏi: “Cô Lương, đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Lương Nguyệt Linh cũng tức đến nghiến răng nghiến lợi: “Chúng tôi tìm thám tử tư điều tra mới biết, không ngờ Lê Hiến giấu dì tôi nuôi kẻ thứ ba, hơn nữa còn là luật sư của ông ta. Hai người kia có cả con luôn rồi, Lê Hiến dùng cái cớ phí luật sư để mua nhà mua xe cho kẻ thứ ba kia, chỉ riêng năm ngoái đã lấy mất bảy triệu, bây giờ chắc chắn không thể lấy lại số tiền này nữa.”
Lần này Tô Lâm Lang đã được mở mang tầm mắt.
Phí luật sư có thể cao hoặc thấp, chủ yếu phải tùy theo thỏa thuận giữa người thuê và văn phòng luật sư, nếu dùng cách này để chuyển nhượng tài sản chung của vợ chồng thì cho dù ở thế giới tinh tế có hệ thống pháp luật hoàn hảo cũng khó mà lấy lại được, huống chi là thế giới với luật pháp hỗn loạn ngày nay.
Thuê tình nhân làm luật sư của mình, đúng là giám đốc của công ty đại chúng, Lê Hiến quả thật rất thông minh.
“Không còn chuyện gì khác sao?” Tô Lâm Lang thầm nghĩ nếu đã không lấy lại được thì xem như của đi thay người thôi.