Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang (Dịch Full)

Chương 1038 - Chương 1038:

. Chương 1038:
Kết quả là sau khi buổi tập kết thúc, lúc đi xuống lầu, anh ấy phát hiện A Minh và A Ngọc châu đầu to nhỏ gì đó, xong rồi A Minh chạy đi tìm mấy đứa nhóc từng kéo tóc A Ngọc để nói chuyện.

Kế tiếp thì trò hay bắt đầu rồi đây.

A Minh vừa bắt chuyện với một nhóc, nhóc đó lập tức bị A Ngọc ngáng chân té dúi dụi.

Cậu bé lại quay sang tâm sự với một đứa khác, A Ngọc lại chen tới ngáng chân đứa đó.

Rầm rầm rầm, nhất thời trên cầu thang toàn là mấy đứa nhóc nằm la liệt, đứa nào cũng y đúc một tư thế vồ ếch, miệng khóc la inh ỏi.

Sau đó, hai anh em A Minh và A Ngọc chạy bịch bịch xuống tầng trệt, khi thấy đám nhóc bị ngã mặt mày sưng vù lảo đảo lết xuống dưới, hai anh em đồng thời khoanh tay, liếc mắt nhìn bọn chúng, hệt như đang nói: Còn dám bắt nạt bọn này nữa thử xem?

Không nói cũng biết, đám nhóc ương bướng kia lập tức bị dọa sợ, vừa khóc vừa bỏ chạy.

Khoảnh khắc đó, Hạ Phác Chú chỉ thấy chấn động vô cùng. Thế là vừa về đến nhà, anh ấy vội vàng chạy một mạch xuống bãi đậu xe dưới tầng hầm để tìm Tô Lâm Lang, nói thẳng: "Chị dâu, em không ra nước ngoài nữa, chị sắp xếp cho em một công việc ở công ty Đại Lục đi, em muốn tới Đại Lục công tác một thời gian, tiện thể tìm người hò hẹn luôn!"

Bãi đậu xe nhà họ Hạ chật kín, có tận hơn mười chiếc, lúc này Tô Lâm Lang đang chọn lựa một chiếc phù hợp để lái. Nghe thấy Hạ Phác Chú muốn tới Đại Lục, bà ngạc nhiên quay sang hỏi cho rõ.

Bà bảo: "Năm ấy chính miệng em nói không thích tới Đại Lục học, khuyên cỡ nào cũng không chịu đi, sao giờ lại đổi ý? Ma nhập hả?"

Hạ Phác Chú đáp: "Chị dâu à, tuy em không đi Đại Lục, nhưng có sang nước Pháp, Cu Ba, rồi còn Argentina, tất cả đều từng, hoặc đang theo chủ nghĩa xã hội, sở thích của em chưa bao giờ thay đổi, luôn một lòng nghiên cứu dân chủ và chính trị, cũng như sự phát triển liên tục của chủ nghĩa xã hội, chỉ là giờ em đã học xong, muốn quay về Đại Lục tìm một cô bạn gái để kết hôn, lại công tác thêm một khoảng thời gian rồi sẽ quay về Cảng Thành mà. Chị biết lý tưởng của em vẫn như thế, em muốn tham chính."

Tên này trước giờ cứ tẩm ngẩm tầm ngầm, tư tưởng còn rất cực đoan. Nhưng đừng thấy anh ấy không làm gì suốt mấy năm nay mà lầm, bởi anh ấy còn nhiều tiền hơn cả Hạ Phác Húc đấy, mấy bộ phim điện ảnh bom tấn của Điện ảnh và Truyền hình Long Hổ toàn nhờ anh ấy chọn kịch bản không. Và lý do anh ấy chọn được kịch bản hay là vì hiểu được suy nghĩ, nhu cầu của người dân, cũng như cách hoạt động của tầng lớp thấp nhất trong xã hội - trích nguyên văn lời anh ấy.

Mấy năm qua, ước vọng của Hạ Phác Chú vẫn chỉ có một, đó là trở thành chính khách, thế nên anh ấy mới ra sức học tập, đạt được nhiều bằng cấp.

Nhưng Tô Lâm Lang vẫn cảm thấy rất khó hiểu, bà hỏi: "Em muốn tới Đại Lục để điểm tô cho lý lịch của mình, cái này chị hiểu, nhưng tại sao lại phải tìm người yêu ở Đại Lục chứ?"

Hạ Phác Chú bấm thang máy, Tô Lâm Lang quay đầu, nhìn thấy A Minh và A Ngọc nắm tay nhau bước ra khỏi thang máy.

Anh ấy thành kính đáp: "Bởi vì em muốn tìm một người như chị dâu, sau đó sinh một cặp Long Phượng thai như A Minh và A Ngọc." Nói đoạn, anh ấy nghiêm giọng: "Em nhất định phải sinh được một cặp Long Phượng thai như hai đứa nó."

Lúc này, Tô Lâm Lang chỉ tưởng Hạ Phác Chú thấy hai đứa nhỏ nhà mình đáng yêu nên nhất thời nổi hứng, nhưng sự thật chứng minh, bà đã sai. Bởi vì tương lai, sau khi tới Đại Lục, anh ấy đã hẹn hò với một nữ vận động viên đấu kiếm, sau đó hai người nên duyên, sinh ra một cặp song sinh.

Sau đó rất nhiều năm, anh ấy tiếp tục sống tại Đại Lục, mãi tới khi cảm thấy bản thân đã đủ tuổi rồi mới quay về Cảng Thành tham chính. Khi ấy, Hạ Phác Chú như biến thành một con người mới, không còn ước vọng gia nhập Tổ chức chống Đại Lục nữa. Mà tới lúc đó, Cảng Thành cũng làm gì còn Tổ chức chống Đại Lục nào.

Quay lại hiện tại.

Qua thêm hai ngày, Tiểu Băng Nhạn, cô em chồng mà Tô Lâm Lang yêu thương như con gái cũng trở về.

Năm nay cô ấy tròn hai mươi, là em gái duy nhất trong số các anh em của Hạ Phác Đình, rất có thiên phú về mảng trang phục, thiết kế nghệ thuật và kiến trúc, thành tích ở trường cũng vô cùng xuất chúng. Vừa trở về, nghe bảo hai đứa nhỏ đã làm bạn với cô ấy từ nhỏ đến lớn sẽ tới đi dự lễ "trở về", còn may mắn trở thành người biểu diễn trong buổi lễ, cô ấy lập tức hào hứng giúp bọn nhỏ thiết kế trang phục.

 


Bình Luận (0)
Comment