.
Chương 123:
Lê Hiến bị thương ở phần háng nên phải nằm ngửa, thấy con gái nuôi nhào tới, ông ta mới ngửi một cái: "Sao trên người A Kỳ có mùi cà ri nồng vậy?"
"Con đi quay quảng cáo, quay ở ngoài cửa hàng cà ri trứng cá ở Mongkok, cả người con toàn mùi cà ri thôi!" Tôn Gia Kỳ nói, đưa tay: "Cha, con bị mợ Hạ đuổi ra khỏi nhà họ Hạ rồi, đêm qua con phải ở khách sạn đấy, cho con chìa khóa ở Trung Hoàn đi, con phải dọn nhà."
Lê Hiến nói: "Gấp cái gì, con ở khách sạn một vài ngày trước đi."
Mã Lộ Tây cũng nói: "Nhà ở Trung Hoàn chỉ có bốn trăm xích[2] thôi, hẹp lắm, cũng không đủ để hành lý của cháu đi, cháu cứ ở khách sạn trước đi."
[2]đơn vị đo chiều dài, bằng 1/3 mét.
"Nhưng cháu bị chụp ảnh rồi, báo chí sẽ viết cháu đã bị đuổi khỏi nhà họ Hạ, không có nhà để về mất." Tôn Gia Kỳ nói.
Mã Lộ Tây chỉ điện thoại di động, nói: "Yên tâm đi, dì đã chào hỏi truyền thông rồi, mợ nhà họ Hạ còn chưa từng được đăng báo, đúng lúc Hạ Chương xảy ra chuyện, truyền thông đã chuẩn bị sẵn sàng trang báo và tạp chí đang chờ cô ta rồi, cô ta còn không sợ trở nên nổi tiếng thì cháu sợ cái gì?"
Hôm nay có mấy tờ báo đăng lên một doanh nhân giàu có nào đó nghi ngờ bị hôn mê, tin tức con dâu mới không vượng gia, sợ nhà họ Hạ thưa kiện nên dùng tên giả trên truyền thông, nhưng người sáng suốt liếc mắt một cái liền nhìn ra được người đang được nhắc đến chính là nhà họ Hạ.
Tin tức, cũng chính là vị luật sư Mã này tiết lộ cho truyền thông.
"Đúng rồi cha, cái đó đã làm xong rồi nhưng con còn cần hộ chiếu của cha." Tôn Gia Kỳ lại nói.
Mã Lộ Tây mở túi, lấy hộ chiếu của Lê Hiến ra: "Gia Kỳ vất vả rồi."
Tôn Gia Kỳ nhận hộ chiếu rồi cất vào trong túi, lại an ủi Lê Hiến thêm vài câu, khuyên ông ta cứ từ từ dưỡng bệnh sau đó mới ra khỏi phòng.
Từ đầu đến cuối bọn họ đều không nói đến chuyện Lê Hiến mưu sát Hạ Phác Đình hay cố ý tổn thương Tô Lâm Lang, giống như nó không hề tồn tại vậy.
Mang theo túi da, giẫm trên đôi cao gót hàng hiệu, Tôn Gia Kỳ đi thẳng qua hành lang rồi vào thang máy, vừa quay đầu lại đã ngây ngẩn cả người, bởi vì Tô Lâm Lang đang đi theo phía sau cô ta rồi cũng vào thang máy.
Từ sau đám cưới đây là lần đầu tiên hai người chạm mặt.
Ngày hôn lễ, Tô Lâm Lang chỉ trang điểm nhẹ nhàng trang nhã, chiếc đồng hồ đeo tay còn bị một đám người nhà hào môn giàu có vây xem sau đó còn bị phê bình.
Trong khi đó Tôn Gia Kỳ lại xinh đẹp hào phóng, chói lọi.
Nhưng hôm nay Tô Lâm Lang lại khác hẳn hồi xưa, như hai người khác nhau.
Áo sơ mi tơ tằm kiểu mới nhất của Chanel, quần âu màu xám bạc thời trang nhất mùa này, cô để tóc dài, được chải gọn gàng sạch sẽ, buộc thành đuôi ngựa thấp để phía sau, lúc này tay cô đặt vào túi quần, vẻ mặt nghiêm túc.
Theo Lê Hiến nói, chính cô đã đá hỏng trứng của ông ta.
Ánh mắt Tôn Gia Kỳ không khỏi dời xuống, cô mang một đôi giày da trâu nhọn, mũi giày sắc nhọn.
Tim cô ta đập thình thịch, chào hỏi: "Cô Tô, đã lâu không gặp, không ngờ lại gặp ở đây."
"Đã lâu không gặp, hôm nay cô Tôn rất đẹp." Tô Lâm Lang nở nụ cười.
Dù sao cũng là hoa hậu Cảng Thành, vẻ ngoài của Tôn Gia Kỳ đương nhiên vô cùng xinh đẹp.
Cô ta càng nhìn giày của Tô Lâm Lang lại càng thấy sợ, cơ mà ngẫm lại từ nay về sau Lê Hiến sẽ biến thành một thái giám trong hoàng cung thời cổ đại thì cô ta vẫn cảm thấy cực kỳ phẫn nộ, hơn nữa vừa mới bị đuổi ra nhà lớn của nhà họ Hạ nên trong lòng như có ổ lửa đang cháy, nghĩ vậy cô ta lập tức nói: "Nghe chú tôi nói mắt anh Phác Đình không nhìn thấy, cô Tô không nghĩ đó có thể vì tâm lý không, cô có muốn thử một số liệu pháp tâm lý không?"
Về mắt của Hạ Phác Đình, bác sĩ não của Đức Minh có một số suy đoán, trong đó có một suy đoán là mù vì tâm lý sau chấn thương.
Nghĩa là mắt anh không bị tổn thương về thể chất nhưng vụ bắt cóc đã ảnh hưởng đến tâm lý của anh và khiến anh bị mù.
Mà kiểu bệnh đó cần trị liệu tâm lý chuyên nghiệp.
Nếu như Tôn Gia Kỳ có thể thảo luận vấn đề này một cách lý trí và cho một số đề nghị chuyên nghiệp thì Tô Lâm Lang rất vui vẻ lắng nghe.
Bởi vì cô cũng muốn thị lực của Hạ Phác Đình có thể mau chóng khôi phục, mau chóng khỏe lại.
Nhưng ngay sau đó Tôn Gia Kỳ lại nói: "Nghe nói cô Tô cũng có học tâm lý học, chắc là có thể giúp được anh Phác Đình, cô là vợ của anh ấy, không thể để anh ấy làm người mù được nhỉ."