.
Chương 139:
Ông ta không màng việc bản thân vẫn đang nằm trên giường bệnh mà gọi cảnh sát đến lấy lời khai, nói rằng bản thân bị Linda Tôn thao túng.
Sau khi đọc báo, Lê Hiến cũng buông bỏ, dứt khoát khai rõ toàn bộ tình tiết của vụ án bắt cóc.
Tại đồn cảnh sát, ông ta đã đứng ra làm chứng rằng chính Linda Tôn đã bí mật thông báo cho Trương Hòa Cường.
Riêng ông sáu Lục lại rất nghĩa khí, không hề nói gì cả.
Những bê bối của Linda Tôn làm cả Cảng Thành chấn động, chỉ riêng lời khai của hai người đàn ông cũng đủ đẩy bà ta ra trước vành móng ngựa.
Vậy mà đến cuối cùng, bà ta vẫn muốn dựa dẫm vào đàn ông như cũ.
Hiện tại bà ta đang bị nhốt trong khách sạn của Hạ Thị, Quách Thụy là người canh giữ.
Linda Tôn tỏ vẻ tội nghiệp nhìn Quách Thụy: "Cầu xin anh hãy thả tôi ra, tôi sẽ đáp ứng tất cả những gì anh muốn, được không?"
Quách Thụy tự hỏi vài giây rồi nói: "Bà hai, những người đàn ông cô lợi dụng được lúc nào cũng có thể phản bội lại cô. Nếu tôi là kiểu người sẽ đồng ý thả cô đi thì ông cụ đã không tin tưởng giao cô cho tôi, cô hiểu ý tôi chứ?"
Từ khi bọn họ gặp nhau bà ta đã dụ dỗ anh ta thả mình ra.
Suy cho cùng trong người bà ta cũng có tiền nên muốn lặng lẽ bỏ trốn, nghĩ cách quật khởi trở lại nên không chịu từ bỏ.
Quách Thụy đã có vợ và con, vợ chồng họ rất yêu thương nhau nên anh ta chẳng có hứng thú gì với người phụ nữ khác.
Nếu Linda Tôn muốn lợi dụng lòng tốt của anh ta thì còn có khả năng thành công, thế nhưng bà ta đã quá xem thường Quách Thụy khi muốn lợi dụng nhân cách của anh ta.
Những kẻ bị bà ta lợi dụng đều là hạng tép riu bẩn thỉu.
Còn Quách Thụy, sở dĩ Hạ Trí Hoàn tin tưởng anh ta là vì bản thân anh ta là người thẳng thắng và quân tử.
Kể ra cũng buồn, từ khi thoát ra khỏi nơi bẩn thỉu, Linda Tôn hầu như chỉ tiếp xúc với đàn ông. Từ đầu đến cuối bà ta đều dựa dẫm và xem đàn ông như bàn đạp để nâng bản thân lên cao, cuối cùng bà ta đã bước chân được vào giá đình giàu có.
Bà ta cứ nghĩ rằng bản thân có thể lợi dụng đàn ông để tiến thêm một bước nửa, nắm giữa một nửa tiền tài của chính phủ Cảng Thành.
Nhưng Linda Tôn không ngờ đến cuối cùng chính những người đàn ông đó lại đẩy bà ta vào tù, ngay cả cơ hội gặp Tô Lâm Lang, người bà ta xem như kẻ thù không đội trời chung cũng không có.
Lúc bị cảnh sát triệu tập đến đồn cảnh sát thẩm vấn, Linda Tôn đã nhìn thấy bức ảnh màu phóng to của Tô Lâm Lang trên bàn làm việc của cảnh sát. Trang phục cô mặc trên người chính là chiếc váy dài xẻ tà cao lộng lẫy mà Linda Tôn muốn bản thân là người đầu tiên được mặc nó ở Cảng Thành.
Chiếc váy dài màu xám bạc thoạt nhìn khá bảo thủ nhưng đường xẻ tà cao tới đùi giúp người mặt khoe khéo một bên chân, vừa gợi cảm lại quyền lực.
Cô vợ của người đứng đầu nhà họ Hạ đến từ Đại Lục bất ngờ xuất hiện và chiếm lĩnh trang bìa của tất cả các tạp chí ở Hương Giang.
Tựa đề trên bài viết là: [Bắt đầu từ bây giờ, con dâu cả của nhà họ Hạ sẽ tiếp quản sản nghiệp trị giá hàng chục tỷ của gia đình.]
Linda Tôn chợt nổi điên: "Tôi vô tội, tôi không nhận tội."
Bà ta xé nát tờ báo rồi gào to: "Một con nhỏ xấu xí đến từ Đại Lục có tư cách gì tranh giành với tôi hả?"
Dưới ánh nhìn của cảnh sát, bà ta ném tờ báo lên trời, điên cuồng gào thét: "Một con gái điếm vô danh đến từ Đại Lục dựa vào đâu mà cướp hết mọi thứ thuộc về tôi chứ!"
Thế nhưng ngay giây tiếp theo, một nữ cảnh sát đã tiến lên còng ta bà ta lại.
Linda Tôn bị buộc tội mưu sát nhiều người, cho dù bà ta không cam lòng cũng phải ra hầu toà.
Xuất phát điểm của bà ta là từ khu ổ chuột, sau khi đặt chân vào nhà giàu lại rơi vào tù tội, quả nhiên nhà họ Hạ không cần ra tay, Linda Tôn phất lên nhờ đàn ông đến cuối cùng cũng vì đàn ông mà mất hết tất cả.
...
Ở một diễn biến khác, hôm nay Tô Lâm Lang được lên báo, đồng thời Hạ Phác Đình cũng được ra khỏi nhà giam.
Nhưng hai ông cháu chỉ mới gặp thoáng qua, Hạ Trí Hoàn đã bị đưa vào phòng bệnh.
Đến lúc này, vụ án bắt cóc, đồng thời cũng là vụ án tranh chấp tài sản kéo dài giữa các thành viên trong gia đình giàu có xem như đã giải quyết xong.
Nguyên nhân tội án tất nhiên là vì tiền, vì khối tài sản hàng chục tỷ.
Có câu gây dựng sự nghiệp thì dễ nhưng giữ gìn lại khó, hiện tại sản nghiệp gia đình được giao vào tay Hạ Phác Đình, anh phải tiếp quản và bảo vệ nó.
Tuy y tá đã sắp xếp phòng bệnh xong xuôi nhưng vì Hạ Phác Đình quá cương quyết nên bọn họ đành để anh ngồi trên xe lăn truyền nước biển.
Anh tỏ như vậy mà vợ chỉ lo bàn bạc công việc với vệ sĩ, không hề chú ý gì tới anh cả.