Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang (Dịch Full)

Chương 142 - Chương 142:

. Chương 142:
Theo lời Lương Nguyệt Linh, năm xưa Hứa Uyển Tâm là giám đốc nghệ thuật của Hạ Thị, tình cảm giữa bà và Hạ Chương rất tốt, nhưng không biết tại sao từ khi có Băng Nhạn tình cảm của hai người lại rạn nứt.

Sau đó Hứa Uyển Tâm nghỉ việc ở Hạ Thị, về nhà ăn chay niệm phật, trên mặt tinh thần hai người xem như đã ly hôn, chẳng qua là vì con cái nên hai người mới không ly hôn thật.

"Cô nói mẹ chồng tôi am hiểu về nghệ thuật ư?" Tô Lâm Lang hỏi.

Lương Nguyệt Linh nói: "Để hôm nào tôi tìm một số bức ảnh chụp khi bà Hứa tháp tùng ông chủ lớn của bọn tôi tham gia các buổi tiệc rượu cho cô xem thì cô sẽ biết, gu thời trang và thẩm mỹ của bà được ca ngợi là đầy tính nghệ thuật và có một không hai ở Hương Giang!"

Cô ấy nói tiếp: "Nếu bà Hứa không bất ngờ một lòng hướng phật thì Linda Tôn chỉ là vịt con xấu xí, ngay cả tư cách xách giày cho bà cũng không có."

Tô Lâm Lang từng là quân nhân, là một người vô cùng quê mùa không hiểu gì về nghệ thuật.

Vì cốt truyện trong sách nên cô vẫn nghĩ rằng mẹ chồng của mình là một người phụ nữ yếu đuối, nhát gan và không có chủ kiến.

Lẽ nào bà thật sự là người am hiểu nghệ thuật và có gu thẩm mỹ?

Rất nhanh thôi cô sẽ được biết về vấn đề này.

Chồng bà bất ngờ trở thành người thực vật, có khả năng sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa, mà bắt đầu từ lúc chồng bà ngã xuống thù tất cả những ân oán lúc trước đã tan thành mây khói.

Tuy nhiên, cuộc sống vẫn phải tiếp diễn, việc duy trì sản nghiệp gia đình trị giá mấy chục tỷ không hề dễ dàng, thế nhưng hiện giờ trách nhiệm này lại đè nặng lên vai con trai bà, vì vậy Hứa Uyển Tâm nhất định phải vực dậy để giúp đỡ con trai.

Mà sự kiện Hạ Chương quan tâm nhất trước khi ngã xuống là bán đảo Hồng Sơn.

Chỉ còn một tuần nữa buổi đấu giá sẽ diễn ra, tất cả những người giàu trên toàn Cảng Thành đều đang rục rịch, muốn cướp nó vào tay.

Dù Hạ Phác Đình đang bệnh nặng phải truyền dịch thì anh vẫn tham gia đấu giá.

Đương nhiên Tô Lâm Lang, người được ông cụ chỉ định trở thành đôi mắt và đôi tay giúp anh ký chi phiếu sẽ đi cùng với Hạ Phác Đình.

Hứa Uyển Tâm là một nhà nghệ thuật cao ngạo, ngay cả việc nhà cũng không quan tâm mà giao hết cho người hầu sẽ không có ý định tranh giành quyền lực, thay thế vị trí của con dâu.

Nhưng sau khi quan sát con dâu từ đầu đến chân, bà lại nói: "Trong những trường hợp như thế này, cách ăn mặc của Lâm Lang như vậy là không phù hợp, không đủ thể hiện được uy thế của nhà họ Hạ chúng ta."

Ánh mắt của chàng mù Hạ Phác Đình dừng tại khoảng không, anh nói: "Theo ý mẹ cô ấy nên mặc thế nào?"

Về việc con dâu dùng một triệu để cứu chồng và đưa anh ra khỏi hang ổ của bọn bắt cóc, theo cách nói của Hạ Mặc, cô còn giống kẻ cướp hơn bọn cướp, chẳng khác nào một tên xã hội đen, có thể gọi là bà nội của bọn cướp! Nhưng với tư cách là một người mẹ, Hứa Uyển Tâm lại cảm thấy dù cô giống kẻ cướp cũng chẳng sao cả, bởi vì cô cứu mạng con trai bà cũng tương đương như cứu mạng bà.

Vì vậy, bây giờ cô không phải con dâu mà là con gái của bà,bà sẽ đối xử với cô giống như cách bà đối xử với Băng Nhạn.

Hứa Uyển Tâm nói: "Muốn thế em già đấu giá công khai, trừ việc trong túi có tiền thì phải tự tin, và còn một điều quan trọng nữa đó là chúng ta phải áp đảo được khí thế của đối thủ, để cho những người có mặt tại buổi đấu giá biết chúng ta quyết tâm giành chiến thắng."

Trong lòng Tô Lâm Lang thầm nghĩ mẹ chồng đúng là người am hiểu nghệ thuật, mà còn là nghệ thuật kinh doanh nữa chứ!

Bà thật sự là một người học cao hiểu rộng.

Nhìn dáng người cao ráo săn chắc và khuôn mặt bầu bĩnh của con dâu, Hứa Uyển Tâm nói: "Lâm Lang nên mặc sườn xám."

Hạ Phác Đình đang suy nghĩ miên man, nghe mẹ mình nói vậy anh quay đầu nhìn vợ, dịu dàng hỏi: "Em có sườn xám không?"

Trừ quần ống rộng vào váy xẻ tà cao thích hợp mặc khi giết người thì tất cả quần áo còn lại của Tô Lâm Làng đều thuộc loại dành cho gái ngoan.

Cô bình tĩnh trả lời: "Không có."

Hứa Uyển Tâm nói: "Hai đứa hãy tới nhà may Vinh Ký chọn vài bộ bắt mắt và thích hợp với màu da của Lâm Lang, đồng thời phải thể hiện được sự tự tin và giàu có của nhà họ Hạ chúng ta nữa. Kiểu dáng thì Lâm Lang cứ tự chọn, nên chọn nhiều một chút, bởi vì sau này con còn phải tham gia rất nhiều buổi đấu giá khác và có nhiều dịp cần mặc sườn xám nữa."

Mẹ chồng đã nói vậy, Tô Lâm Lang lập tức đứng dậy: "Vậy đi ngay thôi!"

 


Bình Luận (0)
Comment