Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang (Dịch Full)

Chương 160 - Chương 160:

. Chương 160:
Tên mũi khoằm giơ tay lên: “Hải quân Hoàng gia từ trước đến nay chưa bao giờ thua, hơn nữa, tôi thề với chúa, tôi đã nghe chính mồm một vị thân vương nói, Vương quốc Anh đã chuẩn bị cho chiến tranh!”

“Thế nhưng khoản nợ quá cao, nếu như các ông không tiếp tục cho tôi vay thì sao?” Ngược lại Quý Đình Hiên cũng không ngốc.

Anh ta vay tiền để mua đất, mà hầu hết các chủ ngân hàng trên phố Wall đều có quan hệ mật thiết, nhỡ may đám người này không cho anh ta vay, vậy nguồn tài chính của anh ta liền gãy, như vậy thì anh ta sẽ đi đời.

“Hôm qua phu nhân Thatcher có nói, vương quốc Anh sẽ không lấy một xu nào từ chính phủ Cảng Thành, chúng tôi cũng vậy, chúng tôi sẽ giúp đỡ các cậu xây dựng quê hương. Chúng ta đều là con dân của chúa, tôi thề với chúa, nếu như sau này tôi không cho cậu vay, thì chúa sẽ cho sấm sét đánh tôi, dùng bệnh thương hàn mang tôi đi.” Tên mũi khoằm giơ tay lên thề một cách trịnh trọng.

Tô Lâm Lang đi giày cao gót, nhưng cô vậy mà lại lặng lẽ không một tiếng động xuất hiện ở phía sau hai người họ.

Đi đến bồn rửa tay cô vừa rửa tay vừa dùng tiếng Anh nói: “Nếu là người Đại Lục chúng tôi thề thường sẽ có một thói quen, ví dụ như ra đường bị xe tông chết, đi cầu thang bị ngã chết, ngồi trên không cẩn thận bị ngã chết, dùng cái chết sẽ càng thực tế hơn, vị tiên sinh này, nếu không ông cũng thử dùng mấy lời thề thực tế này thử xem,, như vậy có lẽ ngài Quý sẽ tin tưởng ông hơn.”

Sao cô lại đột nhiên xuất hiện, còn nghe lén cuộc trò chuyện của bọn họ?

Với người đẹp, người phương Tây sẽ chọn cách đối xử lịch sự với họ, tên mũi khoằm cười nói: “Được rồi, tôi sẽ dùng tất cả những lời của vị quý cô này vừa nói để thề, một lần nữa thể hiện sự chân thành của tôi, tôi đi vệ sinh.”

Tên mũi khoằm đi vào nhà vệ sinh, Quý Đình Hiên có hơi xấu hổ, không biết nói gì: “Nghe nói em gái đến từ một nông trại, cô chặt mía ở đấy sao?”

Tô Lâm Lang cười nói: “Anh có thể hỏi Đình Phong nhà anh, cậu ta biết kỹ thuật cắt mía của tôi rất giỏi.”

Quý Đình Hiên nghe không hiểu những lời này, anh ta hỏi thêm: “Bệnh của Phác Đình rất nặng, không cần phải đi tranh giành, chăm sóc cho cơ thể tốt lên quan trọng hơn.”

“Cho nên tôi phải tặng anh mảnh tất đó, để cho anh chắp tay đưa cho mấy người ngoại quốc đó sao? Hay là nói anh thà tin tưởng những người nước ngoài đó cũng không muốn tin tưởng đồng bào của mình?” Tô Lâm Lang hỏi.

Trong sách, anh ta đã bán đất đi, cũng chính là bị tập đoàn tài chính lấy đi.

Mà giá nhà ở Cảng Thành cao ngất ngưởng, các câu lạc bộ mọc lên như nấm, cũng là do các tập đoàn tài chính của Vương quốc Anh dở trò, dung túng, anh ta đúng là giúp người xấu làm việc ác.

Quý Đình Hiên sửng sốt một lát, anh ta chưa bao giờ bị một người phụ nữ sinh đẹp và độc đoán nhìn chằm chằm như vậy, hơn nữa đôi mắt của cô đang nhìn thẳng vào anh ta, khiến cho anh sợ hãi, nhà vệ sinh đã bị chiếm, anh ta cũng không định đi vào nên đã bước thẳng ra ngoài, quay về chỗ ngồi.

Một lúc sau tên mũi khoằm cũng đi ra, lúc này Tô Lâm Lang vừa mới rửa tay xong, hai người cùng nhau đi ra ngoài.

Tên mũi khoằm phong độ mời Tô Lâm Lang đi trước, cô cũng lịch sự xoay người lại, nhưng ngay khi tên mũi khoằm chuẩn bị bước lên cầu thang, thì chiếc giày cao gót của cô đột nhiên dẫm lên mu bàn chân của ông ta, khiến ông ta đau đớn vô cùng, đôi mắt của tên mũi khoằm còn đang dán chặt vào cặp mông được chiếc áo sườn xám phác họa hoàn mỹ, chân của ông ta vừa nhấc lên thì người bổ nhào về phía trước ngã xuống cầu thang vang lên một tiếng rất to.

Chuyện này thu hút sự chú ý của rất nhiều người, ông ta nhanh chóng đứng dậy nói: “Sorry, sorry!”

Chỉ có Quý Đình Hiên sợ đến mức suýt nữa nhảy dựng lên, bởi vì một trong những lời tên mũi khoằm thề lúc này có đi cầu thang bị ngã chết.

Tô Lâm Lang vừa cười dịu dàng vừa cố ý đến đỡ, tên mũi khoằm tất nhiên sẽ không từ chối, đi lên tầng rồi ngồi xuống ghế, tên mũi khoằm bởi vì bị ngã quá mạnh nên có chút choáng váng, mới nhấc chân thế mà lại cảm thấy như mình bị vấp phải thứ gì đó, ông ta cố gắng hết sức để đứng vững, thế nhưng Tô Lâm Lang đúng lúc này lại buông tay rồi nhân thể đẩy một cái.

 


Bình Luận (0)
Comment