.
Chương 169:
Hành lý của chủ nông trường Tần ở ngay phòng khách, đó là một chiếc túi xách làm bằng nilon còn cao hơn cô.
Tô Lâm Lang còn chưa bước vào cửa, Hạ Phác Chú đã khiêng túi xách ra.
Vì đề phòng móc túi nên miệng túi đã được may chặt lại, chủ nông trường Tần vừa kéo dây vừa nói: "Buông tay đi mấy cậu ấm, lát nữa con chó này sẽ bỏ chạy đấy, đến lúc đó đừng để các cháu bị thương!"
Các cậu nhóc không tin đâu, tuy rằng thể trạng chó chăn cừu không lớn nhưng khá khỏe, tính công kích cũng mạnh.
Không có gì có thể làm chúng sợ cả.
Mỗi người đều siết dây xích chó chặt hơn, vẻ mặt bọn họ hóng chuyện không ngại lớn chuyện.
Đầu tiên là chó của Gonda đột nhiên yên tĩnh hẳn, chú có đang nhảy nhót của Cố Khải Toàn cũng yên tĩnh, cả hai con chó bắt đầu rên rỉ rồi lui về phía sau.
Một chiếc túi bằng nhựa màu đỏ xanh kém chất lượng đó chứa đựng gì mà khiến cho chó chăn cừu sợ đến vậy?
Mấy cậu nhóc xúm lại nhìn, chỉ thấy chủ nông trường Tần đưa ra một thứ màu xám đen, có lớp lông xù xù mềm như nhung.
Ngay khi ông ấy vừa lấy thứ đó ra thì ba con chó chăn cừu đột nhiên chạy tán loạn, ba cậu nhóc cũng không kịp buông tay nên trực tiếp bị con chó kéo đi.
Chó chăn cừu rất khỏe, mà khi chúng bộc phát sẽ kéo cả người dắt chạy.
Ở sân sau nhà họ Hạ, trên bãi cỏ mềm mại thoải mái, ba con chó kéo ba cậu bé chạy như bay về ba hướng khác nhau.
Chỉ nghe một tiếng rầm một tiếng, Gonda đụng phải ống nước, đau đớn đến mức thét lên: "Help me!"
Cố Khải Toàn hô to cứu mạng, bởi vì thấy con chó đang chuẩn bị lao ra rào chắn, mà cậu ta vẫn chưa thể mở được chiếc dây thừng dắt con chó.
"Cứu cháu với, cứu cháu!" Thấy đầu mình càng ngày càng gần hàng rào, cậu ta chỉ cảm thấy đũng quần bỗng dưng ấm áp hơn, hóa ra cậu ta đã tiểu trong quần.
May mà ở đó có vệ sĩ, họ kéo dây thừng lên, không để cậu ta bị đập vỡ đầu.
Nhưng quần áo trên người cậu ta bị rách tả tơi, chưa kể còn sợ đến tè ra quần, chân mềm nhũn đứng cũng không dậy nổi.
Quý Đình Phong là thảm nhất, cậu ta bị chó kéo vào bể bơi, bị sặc nước phải uống mấy ngụm nước lớn, nếu không là vệ sĩ cứu lên thì có lẽ cậu ta đã chết đuối ở nhà họ Hạ rồi.
Nhưng chính xác điều gì làm cho một con chó chăn cừu sợ hãi không dám đến gần như thế?
Ba cậu nhóc giữ chó bị dọa đến mất hồn vía.
Chủ nông trường Tần đánh giá từ trên xuống dưới, Tô Lâm Lang không nói lời nào, cũng không nhìn ra cô có gì khác thường.
Thấy cô mặc đồ đẹp như vậy, điều kiện sống cũng tốt, cái gì cũng ổn, còn không cần đói bụng, trong lòng chủ nông trường Tần cảm thấy vui vẻ, hơn nữa ông ấy vừa đến, Hạ Phác Đình đã đưa một tấm chi phiếu tám mươi triệu nói là để cho ông ấy mang tới chính phủ, dùng để sửa đường.
Trong lòng chủ nông trường Tần thậm chí còn không biết khái niệm tám mươi triệu là gì, ông ấy cực kỳ kích động, tựa như năm đó khi ông ấy chiến thắng với những vũ khí tiên tiến của Mỹ bằng súng pháo tự chế vậy.
Chủ nông trường Tần há miệng nhưng chưa nói ra được lời nào, mà vành mắt ông ấy đã đỏ trước rồi.
Ông bác nhìn thấy con gái, lâu ngày mới gặp lại nên muốn ôn chuyện cũ.
Nhưng những người trẻ tuổi không sợ chết, lại dũng cảm, ham muốn tìm hiểu cũng mạnh mẽ, mấy đứa bé đi khập khiễng bằng một chân, xúm lại gần đây.
Đó là một thứ gì đó bằng nhung xám giống như lông thú của một con vật nào đó.
Quý Đình Phong lấy can đảm đưa tay chạm vào, cuối cùng cũng hiểu được thế nào lễ phép, hỏi: "Ông bác, xin hỏi đây là cái gì ạ?"
Chủ nông trường Tần quay đầu lại, nghiêm túc giải thích: "Sói, kẻ thù lớn nhất của chó chăn cừu ngoài tự nhiên."
Mấy cậu bé cúi đầu cẩn thận quan sát, Hạ Phác Chú lại hỏi: "Bác à, sói ở đâu thế ạ, chết như thế nào?"
Chủ nông trường Tần nói: "Trong núi, bác đánh chết nó."
Ông ấy chỉ thuận miệng nói vậy thôi nhưng mấy cậu nhóc tôi nhìn cậu, cậu nhìn tôi rồi lại đồng thời im lặng.
Chó chăn cừu của bọn họ đã từng chỉ cắn người da vàng ư?
Ông cụ này mặc quần áo rách, tay chống gậy, là người thân của Tô Lâm Lang nên dĩ nhiên ông ấy biết săn sói.
Và chỉ cần một tấm da sói là có thể xua đuổi một con chó chăn cừu dũng cảm sao?
Cuối cùng Quý Đình Phong lặng lẽ hỏi Hạ Phác Chú: "Có thể hỏi chị dâu cậu xem có thể mang tôi đi nông trường cùng không, tôi muốn xem săn sói!"
Hạ Phác Chú khoanh tay ưỡn ngực, nhướng mày: "No!"Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện (Xuyên Sách)