.
Chương 208:
Quý Đình Phong cũng nằm sấp lên bên còn lại: "Tôi cũng mượn một quyển sách tên là "Hồng Nham"."
Tô Lâm Lang vuốt tóc cậu ta: "Cậu cũng là một đứa trẻ ngoan."
"Cho nên chị có đưa chúng tôi đến trang trại không, có đưa chúng tôi đi săn sói không?" Cố Khải Toàn lại nói.
Ngoại trừ việc sợ bị chị dâu cộng sản hóa thì bọn nhóc còn muốn đi xem săn sói, quả thực bọn chúng vừa quý vừa sợ chị dâu.
Về việc đi trang trại thì đó chỉ là ảo tưởng từ một phía của Hạ Phác Chú, Tô Lâm Lang vẫn chưa chính thức đồng ý, hơn nữa những cậu ấm nhà giàu như Quý Đình Phong và Cố Khải Toàn thì cha mẹ sẽ không đồng ý cho bọn chúng đi đâu.
Khoan hãy từ chối vậy, cô bắt chéo chân rồi nói: "Để xem thái độ của các cậu thế nào đã."
Cô vỗ Hạ Phác Chú và nói: "Mở TV lên đi."
Hạ Phác Chú cầm lấy điều khiển từ xa bật TV lên rồi đưa điều khiển từ xa cho chị dâu, sau đó ngồi xuống cạnh chân của cô.
Quý Đình Hiên đút hai tay vào trong túi, khom lưng đi ra ngoài, hết nhìn trên lại nhìn dưới, có nhìn thế nào cũng không dám tin, rồi anh ta lại dụi mắt, thấy ba cậu ấm đang ngồi vây quanh Tô Lâm Lang, trong lòng tự nhủ bọn chúng có còn là thiếu gia nhà giàu không, sao lại không giống chút nào mà ngược lại giống ba chú chó săn mà Tô Lâm Lang đang nuôi hơn vậy?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế, bọn chúng đứng về phe nước Anh đấy, tại sao lại xuất hiện ở nhà họ Hạ, còn đọc "Hồng Nham" nữa chứ?
"Đình Phong?" Quý Đình Hiên gọi em trai: "Sao em lại ở đây, em đến đây làm gì thế?"
Sau khi đến đây thì Quý Đình Phong ở sân sau chơi đùa, chờ đợi Tô Lâm Lang suốt nên cũng không phát hiện ra anh trai mình đang ở đây.
Nhưng trẻ con mà, lại còn là bạn cùng lớp nữa, có gì mà không được đến chứ, cậu ta thản nhiên nói: "Em đến đây chơi với Phác Chú, sao vậy, không được à?"
"Tất nhiên là được, nhưng em đã nói với người nhà chưa?" Nếu như đã nói thì lẽ ra ông nội sẽ không cho cậu ta đến đây đâu.
Chắc chắn thằng nhóc này đã nói dối rồi, Quý Đình Hiên muốn nhắc nhở em trai mình rằng không nên nói dối với người lớn.
Nào ngờ Quý Đình Phong nói: "Nếu như nói ra thì mọi người có cho em đến đây không, mọi người sẽ bảo rằng chúng ta ủng hộ nước Anh, không được chơi với những người ủng hộ Đại Lục, nên em đành phải nói dối thôi."
Cho nên cậu ta không những nói dối người nhà chạy đến nhà họ Hạ, mà còn nói thẳng ra ở ngay trước mặt người nhà họ Hạ.
Quý Đình Hiên xấu hổ chết đi được, trong lòng thầm nghĩ não em trai mình bị úng nước rồi à?
May mà Hạ Phác Đình và Tô Lâm Lang đều không để tâm, cũng không tiếp tục chủ đề này, nếu không thì Quý Đình Hiên sẽ phải đào lỗ chui xuống đất mất.
Tô Lâm Lang đang chuyển kênh, cô muốn xem bài phỏng vấn của mình trên TV, vừa chuyển đến kênh thì suýt nữa Quý Đình Hiên đã nổ tung ngay tại chỗ.
Bởi vì anh ta đến đây để làm người đại diện phát ngôn, muốn nhà họ Hạ trả lại sổ sách kế toán cho ông sáu Lục.
Thế nhưng anh ta không ngờ rằng nhà họ Hạ không những không hề có ý muốn trả lại sổ sách, mà chỉ trong vài ngày đã giao nộp sổ sách cho đồn cảnh sát, thậm chí còn công bố chuyện này trên truyền hình.
Đầu tiên, đài vô tuyến truyền hình phát sóng tin thời sự liên quan đến việc ông sáu Lục bị tố cáo là trốn thuế, dựa theo chứng cứ hiện có thì ông ta phải nộp năm trăm triệu tiền phạt.
Tiếp theo là bài phỏng vấn của đài truyền hình với chủ tịch đại diện của Hạ Thị Tô Lâm Lang.
Cô trên TV lại là một dáng vẻ khác.
Chiếc váy liền cổ tròn màu xanh da trời phối với áo khoác vét màu trắng, sợi dây chuyền ngọc trai hai tầng màu trắng, bông tai cũng là hạt ngọc trai, khuôn mặt tròn ngọt ngào toát lên sự thân thiện không gì sánh bằng, tạo nên sự khác biệt mạnh mẽ với phóng viên nữ có khuôn mặt và cằm nhọn.
Phóng viên đang hỏi cô: "Xin hỏi chủ tịch Tô, dự định ban đầu khi cô tố cáo ông sáu Lục là gì thế?"
Tô Lâm Lang trong TV vốn đang nhìn phóng viên, bỗng nhiên cô quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào màn hình vài giây, không chớp mắt cũng không nói gì cả, ánh mắt sắc bén và tàn nhẫn.
Thế nhưng cô chợt nhếch môi cười làm lộ ra lúm đồng tiền, cô nhẹ giọng nói: "Dự định ban đầu của tôi là duy trì một môi trường kinh doanh công khai và minh bạch, đồng thời tôi cũng muốn dựa vào nỗ lực của bản thân để thúc đẩy sự công chính nghiêm minh của luật pháp Cảng Thành."
Hệ thống tư pháp hiện giờ của Cảng Thành nhìn thì có vẻ như công bằng, nhưng thực chất lại vô nguyên tắc, căn bản là không có sự công bằng nào ở đây cả.