.
Chương 227:
Nói về ông sáu Lục trước.
Ông ta không ngờ được một cô gái mặc váy học sinh có thể lợi hại đến mức nào.
Hơn nữa ân nhân của ông ta là ông cụ Cố đã đặc biệt gọi điện thoại dặn dò, so với thắng thua thì hãy biết điểm dừng.
Ông ta liền căn dặn hai tên côn đồ sắp giao đấu: "Đánh vệ sĩ đến khi nào gục mới thôi, còn cô con dâu nhà họ Hạ thì không được, nếu cô ta ra tay thì các cậu cứ nghênh chiến, nhưng không được động vào khuôn mặt của cô ta, cũng không được đánh cho tàn phế."
Liêu Hỉ Minh là anh em kết nghĩa của ông sáu Lục, cũng là người đứng thứ hai trong bang hội, ông ta gật đầu nói: "Được."
Người còn lại đến từ Đại Lục, vốn là một đội trưởng trẻ tuổi của đội bảo vệ H tỉnh Quảng, nghe nói năm đó lúc đấu võ một mình hắn có thể đấu với cả một nhóm quân nhân, còn từng dùng một cú đánh chết lãnh đạo của quân đội chiến công hiển hách.
Nói tóm lại là năm đó hắn cực kì vẻ vang, nhưng bây giờ Đại Lục đã cải cách rồi, hắn cũng chỉ đành chạy đến Cảng Thành gia nhập giang hồ thôi.
Hắn tên là A Thái, rất muốn vội vã tạo dựng sự nghiệp, hắn cười lạnh nói: "Ông sáu, không cần phải bó tay bó chân thế đâu, con nhỏ kia cứ để cho tôi, con dâu nhà giàu thì có là gì chứ, một ả đàn bà thôi mà, để tôi xử lý, tôi giỏi nhất là đánh phụ nữ đấy, đảm bảo một bạt tay là khiến cô ta tâm phục khẩu phục."
A Thái, đội trưởng đội bảo vệ H tỉnh Quảng, tham vọng hừng hực, ông sáu Lục không hề thích hắn, chỉ muốn dùng một lần rồi thôi.
Lúc này ông ta cũng không nói nhiều với hắn, chỉ âm thầm dặn dò Liêu Hỉ Minh: "Đến lúc đó để A Thái lên hạ gục mấy tên vệ sĩ trước, sau đó ông lặng lẽ đập một gậy hạ hắn ta, nhớ không được để hắn ta đả thương con dâu nhà họ Hạ."
Giang hồ chính là như thế đấy, ai nấy cũng đều lòng lang dạ sói, ai nấy cũng đều mang suy nghĩ xấu xa.
A Thái cứ tưởng rằng hôm nay hắn có thể thỏa sức chém giết, thăng tiến lên thành người đứng thứ hai, nào ngờ ông sáu đã lên kế hoạch giết hắn như thế nào rồi.
Lí do tại sao Tô Lâm Lang lại ăn mặc ngoan hiền là bởi vì dù cho khôn khéo ác độc như ông sáu, khi nhìn thấy một cô gái hàng xóm ngoan ngoãn thì cũng sẽ coi thường địch, nhưng một khi ông lớn bắt đầu coi thường địch thì ông ta chắc chắn sẽ thua.
Bỗng nhiên có một tên cấp dưới xông đến: "Ông sáu, không ổn, Hạ Phác Húc chạy mất rồi."
Ông sáu Lục nhíu mày lại: "Một đám đần độn, bọn mày trông coi như thế nào vậy hả, nó chạy mất rồi thì bọn mày quay phim cho tao à?"
Ông sáu đã tưởng rằng Hạ Phác Húc là con trai ruột của mình từ khi anh ta còn nhỏ, cuối cùng lại là một nghiệp chướng, tất nhiên bảo anh ta quay AV chỉ là đe dọa mà thôi, ông sáu không quay mấy loại phim dơ bẩn ấy, nhưng bắt buộc phải để anh ta ở lại quay phim người lớn, bù lại tổn thất của công ty điện ảnh và truyền hình.
Ông ta quay đầu nhìn ra cửa sổ, lúc này nhóm người Hạ Phác Đình vẫn còn đang trên đường.
Liêu Hỉ Minh nói: "Rất có thể Hạ Phác Húc đi tìm Hạ Phác Đình, làm sao đây, chẳng lẽ bây giờ chúng ta bắt đầu tấn công sao?"
Hạ Phác Húc rất có khả năng sẽ đi tìm Hạ Phác Đình, người ta là anh em, chắc chắn không đi đòi lại người được đâu.
Nếu muốn giành lại thì phải tấn công trước.
Ông sáu Lục quay đầu lại nhìn từng người một, gào lên giận dữ: "Một đám đần độn, mẹ nó bọn mày còn ngu hơn cả Hạ Mặc nữa!"
Hạ Mặc là người mà ông ta khinh bỉ nhất trên đời này, bọn đàn em còn ngu đần hơn cả Hạ Mặc, ông sáu Lục tức đến chết đi được.
Ông ta lườm nguýt rồi gào lên: "Đi theo dõi đám Hạ Phác Đình, nhìn thấy Hạ Phác Húc thì trói nó về đây, bây giờ nó là con trai của ông đây, ông đây bắt nó là lẽ đương nhiên!"
Trừ khi nhà họ Hạ lấy xét nghiệm DNA ra để chứng minh, nếu không, Hạ Phác Húc đã công khai nhận ông sáu Lục là cha rồi, đã là cha thì tất nhiên ông ta có thể bắt con trai mình về. Ông ta lại thét lên: "Đi đi!"
Đàn em nhận được lệnh liền chạy đi tìm Hạ Phác Húc.
...
Lại nói về Hạ Phác Húc, thực ra anh ta thông minh hơn một chút ít so với ông sáu tưởng.
Vốn dĩ anh ta vừa xuống lầu là nhìn thấy anh cả rồi, suýt nữa đã xông đến nhưng anh ta không làm như thế.
Anh ta nhìn chằm chằm vào Tô Lâm Lang một hồi lâu, thấy cô đẩy anh cả, thỉnh thoảng còn khom lưng nói gì đó với anh, cười đến nỗi hai lúm đồng tiền lún sâu, phải miêu tả như thế nào đây nhỉ, Hạ Phác Húc vừa tức vừa hận.
Bởi vì anh ta biết côn nhị khúc của Liêu Hỉ Minh lợi hại như thế nào, cũng biết nắm đấm của A Thái cứng ra sao, hơn nữa anh ta đã khuyên anh cả đừng đến đây rồi, cuối cùng anh cả không những đã đến mà chỉ mang theo bốn vệ sĩ, còn có Tô Lâm Lang nữa, vừa nhìn đã biết chắc chắn sẽ thua.