.
Chương 275:
Về số tiến này, vài vị giám đốc của hiệp hội từ đã trao đổi xem nên dùng nó vào việc gì.
Về thiên tai ở An Huy, cuộc sống sau thiên tai của người dân, còn có cách Chính phủ ứng phó với thiên tai thế nào, trong khoảng thời gian này, Tô Lâm Lang cũng đã chuẩn bị một đống tài liệu, lấy đức thu phục người thôi, cô chuẩn bị tìm một cơ hội, chờ ông cụ hết giận, sẽ nói chuyện với ông ta, chính trị là chính trị, dân chúng là dân chúng, phải cho ông ta biết, tiền ông ta quyên góp rất có ý nghĩa mới được.
Ông cụ Cố bị cháu dâu của tình địch vả mặt, hơn nữa còn vả mặt liên hoàn, đương nhiên ông ta không cam lòng yếu thế.
Khoảng thời gian này, ông ta mạnh mẽ chỉnh đốn, cũng đổi mới đội an ninh, thay thế hết những gương mặt gốc Hoa, vệ sĩ mới nếu không là người Ấn Độ da đen, thì là người da trắng.
Nhìn hành vi và thói quen của đám vệ sĩ kia, chắc hẳn nhà họ Cố đã thuê quân nhân xuất ngũ từ hải quân Hoàng gia, mỗi khi người nhà họ Cố ra ngoài, sẽ có một đám người nước ngoài mặc âu phục đen, đeo kính mở đường, rất uy phong.
Nhưng trong mắt Tô Lâm Lang, sức mạnh cá nhân không phải sức mạnh của toàn bộ đội an ninh.
Có một ngày Tô Lâm Lang tham gia tiệc tối trên du thuyền, cô chỉ nháy mắt với người vệ sĩ da trắng, một lát sau đã di chuyển tới phía sau vệ sĩ, thuận tay lấy đi hai cái máy sạc của đối phương.
Lại qua vài ngày, dường như ông cụ Cố cũng không biết chuyện này, không phái người đến đòi máy sạc, Tô Lâm Lang chỉ biết, đội an ninh nhà họ Cố vẫn không được như trước.
Đương nhiên sau này quan hệ với ông cụ Cố có thể dịu đi, quan trọng vẫn là vụ bắt cóc Cố Khải Toàn!
Trương Hoa Cường, hoặc là Diệp Khánh Vinh, cô ít nhất muốn tìm được một người, giáp mặt cảnh cáo, không cho phép bọn họ bắt cóc Cố Khải Toàn mới được.
Vì thế, Tô Lâm Lang còn đặc biệt mang theo bức ảnh Hạ Phác Húc ăn bánh ngô dưa muối ở nông trường đi tìm ông súc Lục, để xem ông ta có liên lạc với Trương Hoa Cường không.
Nhưng băng cướp giống như hoàn toàn biến mất, ngay cả ông sáu Lục cũng không biết bọn họ ở nơi nào, Tô Lâm Lang nghĩ rằng Trương Hoa Cường đã thu tay lại, khoảng thời gian gần đây ở Cảng Phủ không xảy ra vụ bắt cóc nào.
Thế nhưng hôm nay cô trở về nhà, Hứa Uyển Tâm lại nói: "Lâm Lang, Phác Húc lại làm chuyện xấu."
"Mẹ, có phải nông trường gọi điện đến, Hạ Phác Húc sao có thể...." Bị thương, chạy trốn, hay là không chịu được khổ, chết sớm như vậy?
Hứa Uyển Tâm thở dài nói: "Không phải mẹ kỳ thị thằng bé, nhưng thằng bé có người mẹ như vậy, từ nhỏ đã bị giáo dục sai lệch, mưu mô trời sinh, con cũng đừng tức giận, không cần để tâm đến thằng bé là được rồi."
Phải biết rằng ở trong sách, cuộc sống của Hạ Phác Húc ngập tràn kích thích và huy hoàng.
Anh ta từng là cậu chủ nhà giàu, lại trở thành ông hoàng lãng mạn, vang danh toàn bộ Châu Á, nhưng đó lại là sỉ nhục đối với nhà họ Hạ, khiến sau khi nhà họ Hạ phá sản còn trở thành trò cười cho người ở Cảng Thành.
Mà sau khi có Tô Lâm Lang, dường như cuộc đời anh ta lại biến chuyển kỳ lạ.
tt tìm Trương Hoa Cường rất lâu, không hề nghe thấy tin tức của hắn ở Cảng Thành, nhưng cố tình ở Đại Lục xa xôi, Hạ Phác Húc cải tạo ở nông trường chẳng những biết Trương Hoa Cường ở đâu, mà theo những lời anh ta nói với Hứa Uyển Tâm, anh ta là nội gián, anh ta đã thâm nhập vào nội bộ băng đảng của Trương Hoa Cường.
Lần này anh ta gọi điện về nhà, là muốn nói chuyện hướng đi mới nhất của Trương Hoa Cường với Tô Lâm Lang, anh ta muốn lập công chuộc tội, muốn trở về Cảng Thành.
"Cậu ta cho số điện thoại, nhưng nói chỉ buổi tối mới có thể gọi được, mẹ thấy cậu ta có vẻ nói dối, muốn lừa con cho cậu ta trở về, con cũng đừng gọi, sao Trương Hoa Cường có thể ở cùng cậu ta được, con nói xem có phải không?" Hứa Uyển Tâm nói xong, ý bảo con dâu tháo trang sức trên cổ, tự tay cho vào hộp đựng trang sức.
Thật ra Hạ Phác Húc thật sự có thể liên lạc với Trương Hoa Cường.
Bởi vì Trương Hoa Cường là người Đại Lục, hơn nữa còn được sinh ra ở bờ biển, hắn vô cùng thành thạo đường ven biển của Đại Lục và Cảng Thành.
Bây giờ hắn không dám đến ao Hà Bối bên Tân Giới, dạo gần đây chính phủ Cảng đang trở mặt với Macao, hắn cũng không dám đến bên đó.
Nhưng vậy hắn chỉ có thể trốn sang Đại Lục, mà nông trường quốc doanh huyện Đam có khoảng cách gần nhất giữa Đại Lục và Cảng Thành!
Tô Lâm Lang nhận lấy số điện thoại, mặc dù không biết Hạ Phác Húc đang làm trò quỷ gì, nhưng cô vẫn cầm lấy điện thoại, gọi cho quản lý Tần.
Cô có linh cảm, sau gần nửa năm yên lặng, Trương Hoa Cường muốn tạo một vụ bắt cóc lớn.
Nhưng sao hắn có thể cấu kết với Hạ Phác Húc, hắn là một kẻ ngu xuẩn, hơn nữa là một kẻ ngu xuẩn chỉ biết làm chuyện xấu!