.
Chương 285:
Hôm nay hắn chỉ đến đây để khảo sát địa hình nên chỉ dẫn theo hai người.
Hắn đang theo dõi chuyện mà ông cụ Cố quen làm nhất, con đường mà ông ta thường hay đi nhất, theo dõi thêm vài lần nữa thì chắc chắn có thể tìm được cơ hội.
Đối với hắn mà nói thì đây chỉ là một cuộc theo đuôi bình thường mà thôi, lúc này một tay hắn cầm lấy cây AK, tay còn lại chống lên cửa sổ, trời nóng mà, hắn đang uể oải ngồi ngả người, không ngờ tới hôm nay lại chính là ngày chết của hắn.
Tô Lâm Lang đã núp sau một chiếc xe đỗ ở ven đường.
Hạ Phác Chú vẫn đang trên chiếc xe Baylor chạy về phía trước, lúc đi ngang qua chiếc Yadea của Trương Hoa Cường, cậu ta ngồi ở ghế sau vẫn luôn nghiêng đầu nhìn, chỉ thấy chị dâu đang núp sau một chiếc xe giơ cung nỏ lên, một mũi tên thép lặng lẽ im ắng phóng qua đường cái, lúc cậu ta quay đầu nhìn sang bên còn lại thì thấy cánh tay gác trên cửa sổ xe của Trương Hoa Cường đã bị một mũi tên thép đâm xuyên qua da thịt!
A Quý vẫn đang lái xe chạy chầm chậm về phía trước, thế là Hạ Phác Chú ngồi dậy chồm lên cửa sổ xe.
Trương Hoa Cường trên chiếc xe kia bị mũi tên thép đâm xuyên qua cánh tay nhưng hắn không hề phát ra tiếng, mà tên đàn em ở ghế lái phụ và ghế sau của hắn nhanh chóng nhấc hai cây AK lên chuẩn bị bắn.
"Chị dâu!" Hạ Phác Chú hét lên, sau đó cậu ta nhìn thấy rõ trong nháy mắt họng súng tóe lửa thì một mũi tên thép khác lại bắn về phía cửa sổ xe.
Sau đó một cây AK liền tịt ngòi.
Ngay sau đó lại vèo một tiếng, một mũi tên thép đâm vào bánh sau của chiếc Yadea khiến bánh sau nổ tung.
Chiếc xe đã được nổ máy đang rầm rú lên, hiển nhiên là Trương Hoa Cường dẫn theo ít người nên không muốn ham chiến, muốn bỏ chạy.
Bây giờ mới muốn bỏ chạy à?
Đã quá muộn rồi.
Tô Lâm Lang cầm lấy cung nỏ đeo túi đựng tên bỗng nhiên chạy nhanh như bay trên vỉa hè.
Những chiếc xe đỗ ven đường là vật che chắn tự nhiên của cô, khiến cho người của Trương Hoa Cường ở trong xe rất khó nhắm vào cô.
Mái tóc dài của cô được búi lên bằng một cây trâm, một tay cầm cung nỏ một tay cầm mũi tên, túi đựng tên sau lưng được buộc chặt bằng băng vải.
Bóng dáng của cô thoắt ẩn thoắt hiện dưới ánh đèn đường, khi thì bị đèn đường kéo dài ra, khi thì lại trở nên rất ngắn, cô chạy cực nhanh, nhanh đến nỗi tầm mắt của Hạ Phác Chú cũng không theo kịp.
Chiếc xe Yadea của Trương Hoa Cường cũng xiêu vẹo chạy về phía trước, tên đàn em ngồi ghế sau vẫn liên tục nổ súng, cùng với tiếng súng đùng đùng và quỹ đạo chạy của cô, những viên đạn đâm thủng cửa sổ kính của từng chiếc xe, tất cả xe cộ đồng loạt vang lên tiếng còi báo động.
A Quý đã cầm súng bước xuống xe rồi nhưng nhận ra mình không giúp được mợ cả, thế là anh ta vội vàng gọi điện thoại.
Hạ Phác Đình và vệ sĩ đều đang ở trường đua ngựa, anh ta đã không còn cách nào kiểm soát tình hình, anh ta phải gọi mọi người mau chóng đến đây giúp đỡ.
Trong cơn hoa mắt, đây là lần đầu tiên anh ta cảm nhận được sức chiến đấu dũng mãnh khiến người ta nghẹt thở của mợ cả.
Bỗng nhiên trong tiếng la hét của Hạ Phác Chú và A Quý, Tô Lâm Lang nhảy lên một chiếc xe Jeep, lộn một vòng giữa không trung rồi một mũi tên thép lại bay về phía xe của Trương Hoa Cường.
Tiếng loang choang vang lên, trong giây phút kính chắn gió phía trước bị vỡ nát, Trương Hoa Cường đánh mạnh tay lái theo bản năng, chiếc xe rầm rú xông vào trong bãi đỗ xe tư nhân của trường đua ngựa.
Tô Lâm Lang vẫn cầm cung nỏ và lấy mũi tên ở sau lưng mình, cô lộn một vòng trên đất, lúc nhảy lên thì mũi tên đã ở trên dây cung, cô cũng chạy như bay, đuổi theo vào trong trường đua!
Cho đến khi bóng dáng của chị dâu biến mất thì Hạ Phác Chú mới bắt đầu hốt hoảng nhận ra một điều: Sở dĩ vừa nãy chị dâu chạy nhanh như thế, sau đó còn tấn công từ chính diện là vì để ép đám người Trương Hoa Cường vào trong trường đua ngựa.
...
Mà lúc này, Hạ Phác Đình trong trường đua mới nghe thấy tiếng súng vang lên đùng đùng, lập tức nhận được cuộc gọi từ A Quý.
Trương Hoa Cường đến đây rồi, hơn nữa bây giờ còn đang quyết chiến ác liệt với vợ của anh!