.
Chương 311:
Ông cụ Cố không thể tin được, thất tha thất thểu đến ôm mặt cháu trai.
Tô Lâm Lang ra hiệu bằng mắt, Cố Khải Toàn vội vàng chạy tới: "Ông nội, để cháu đỡ ông."
Một tuần không gặp, đứa nhỏ này không những có thịt hơn, mà còn cao hơn một cái đầu, biết lễ phép?
Đây là lần đầu tiên hai ông lớn trở về Đại Lục, được tiếp đón thuộc diện tỉnh, vệ sĩ đi cùng không ít, lúc này đã có hai vệ sĩ tiến lên đỡ ông cụ Cố, mỗi người mỗi bên dìu ông ta.
Ông cụ Cố không thể tin được cháu trai của mình lại trở nên ngoan ngoãn, bởi vì ông ta biết cháu trai nhà mình hư hỏng thế nào.
Ông ta cảm thấy mình đang nằm mơ, thậm chí còn hoài nghi không biết có phải người Đại Lục đã làm ảo thuật gì không, nội tâm ông cụ thâm sâu, không dễ dàng tỏ vẻ ngạc nhiên ra ngoài, chỉ nói với Tô Lâm Lang: "Cô Tô, chúng ta trở về thôi."
Tô Lâm Lang cố ý nói: "Ông tới du lịch đúng không, ông vừa đi đường vừa ngắm phong cảnh đi, chúng tôi còn phải đi cho heo ăn."
Phải mất một tháng mới có thể được phê duyệt visa đi du lịch, hai ông lớn nóng lòng vì chuyện Trương Hoa Cường, nên đã chọn đi khảo sát đầu tư, nhưng nông trường bình thường thì dễ sắp xếp, nông trường của Tô Lâm Lang thì không dễ như vậy, ông cụ đã tám mươi đương nhiên phải khôn khéo, ông cụ Cố tránh nói chuyện đầu tư, kéo tay cháu trai: "Khải Toàn, mau nói tạm biệt chị dâu, chúng ta đi."
Cố Khải Toàn nào dám đi, trong sọt của chị dâu có hai cái rìu, một khi cô thật sự tức giận, cậu ta chính là Trương Hoa Cường tiếp theo, vẻ mặt cậu ta kiên định: "Ông nội đi đi, bọn cháu vẫn còn phải làm việc."
Ông cụ Cố nói: "Công việc là của người ở nông trường, không phải của cháu, đi theo ông!"
Chị dâu đang múa dao chặt mía, cháu trai trỏ phát huy vượt xa bình thường: "Nhưng ông nội ở, bọn cháu ăn cơm ở nông trường, vệ sĩ của cháu có thể ăn hết nửa nồi cơm, cháu là chủ nhân của anh ta, sao cháu có thể không làm được."
Chân ông cụ Cố mềm nhũn, ngã trong lòng vệ sĩ.
Quý Đình Phong cũng chạy đến đây, vừa thấy hai người bạn học đeo sọt phân thì nói: "Ơ thì ra hai người chính là người đi dọn phân sao?"
Ở đây là đường lát đá xanh, ông cụ Quý cũng được hai vệ sĩ đỡ đến đây.
Tất cả nhà giàu có ở Cảng Thành ai chẳng biết Cố Khải Toàn chỉ thông minh hơn thằng ngốc một chút, thế nhưng cậu ta lại biết vì nuôi thuộc hạ, chủ nhân nhất định phải làm việc?
Ông cụ Quý giật mình.
Cố Khải Toàn thấy chị dâu hơi không kiên nhẫn, cậu ta vội vàng thể hiện: "Phác Chú, đi thôi, chúng ta đi cho heo ăn."
Tô Lâm Lang nói: "Hai ông cụ, bọn trẻ còn có việc, chúng tôi xin phép đi trước."
Ông cụ Cố giãy ra khỏi vệ sĩ: "Đều là đi nông trường, chúng ta đi cùng nhau."
Dựa vào năng lực và lòng dạ độc ác của Tô Lâm Lang, ông ta nghi ngờ rằng cháu trai mình bị uy hiếp, thế nhưng Cố Khải Toàn cũng không phải trẻ con, cậu ta biết mua tạp chí khiêu dâm, xem phim khiêu dâu, còn kết bè kết phái với bạn cùng lớp bắt học người khác, người bình thường không uy hiếp cậu ta được. Mà những đứa trẻ như vậy, không sợ bị uy hiếp, mà cần một gông xiềng.
Nếu không, cha mẹ không quản được sẽ xảy ra chuyện lớn.
Quản lý Tần và người của mình vẫn đang chờ ở cổng chính nông trường, nhưng đoàn khảo sát lại rẽ giữa đường, đi đường nhỏ.
Một phía của nông trường quốc doanh giáp với núi cao, một phía là biển rộng mênh mông bát ngát, đối diện với Cảng Thành ở phía xa xa.
Lúc này hai ông lão đi bộ, lãnh đạo tỉnh tận dụng triệt để, đúng lúc giới thiệu tình hình nông trường với bọn họ.
Trọng điểm chính là nhà máy sản xuất nước tương, trước mắt là nhà máy sản xuất lớn nhất trong nước, dựa vào điều kiện thiên nhiên ven biển và ánh mắt trời, nên nước mắm và các loại nước tương của nông trường đều có đủ mùi vị, hơn nữa sản lượng lớn, giá rẻ.
Là một thương nhân có ánh mắt đầu tư, đương nhiên Cố Thiên Kỳ có thể nhìn thấy cơ hội kinh doanh ở đây.
Nhưng cháu trai làm ông ta rất bất ngờ, khi ông ta kéo tay thằng bé, phát hiện trong tay cậu ta có vết rộp, điều này chứng minh không phải hôm nay cậu ta mới bắt đầu nhổ cỏ cho heo ăn, chắc hẳn đã làm được vài ngày rồi.
Một thằng nhóc mười bốn tuổi rồi vẫn cần người giúp việc bón cơm, mặc quần áo giúp, sao có thể khiến cậu ta đi nhổ cỏ, cho heo ăn được?
Tô Lâm Lang sao, rốt cuộc cô làm như thế nào?