.
Chương 370:
Tuy rằng ở Cảng Thành, kỳ nghỉ tết âm lịch kéo dài ba ngày nhưng nó không náo nhiệt và hoành tráng như dịp lễ giáng sinh.
Không chỉ có hai người hâm mộ trung thành là Quý Đình Phong và Cố Chiến Thắng mong mỏi được gặp Tô Lâm Lang mà sau khi nghe truyền thuyết về cô, các bạn học khác của Hạ Phác Chú cũng muốn thông qua buổi tiệc để gặp cô một lần, bởi vì bình thường họ ít có cơ hội được gặp cô.
Thật ra trước đây Hạ Phác Chú đến nhà người ta thăm hỏi thì chỉ làm khách đơn giản vậy thôi, nhưng bây giờ thì khác, cậu ta đi là để khoe khoang về chị dâu.
Thế nên cậu ta muốn biết trước kế hoạch của chị dâu mình.
Hạ Phác Đình cố ý lấy thiệp mời ra cũng vì muốn bằng bạc xem năm nay bọn họ sẽ đến nhà ai thăm hỏi và chúc tết.
Anh bị đặt ở phía sau, chân lại không thể cử động, không với tới chỗ em trai được nên không thể giật lại danh sách quyên góp tiền.
Hạ Phác Chú lật một hồi thì nhìn thấy tấm danh sách quyên góp tiền kia.
Vừa nhìn thấy cậu ta đã giật mình: "Anh, sao nhà họ Quý quyên tặng hai mươi nghìn đô la Cảng cho hạm đội Viễn Đông vậy?"
Cậu ta xem tiếp rồi nói: "Nhà họ Cố quyên góp ba triệu, nhà họ Tiền là gia tộc của ông nội Gonda đúng không? Họ quyên góp tận năm mươi triệu ư?"
Đánh sách quyên tặng chi phí quân dụng là do bà cụ Cố lấy từ tổng hội từ thiện ra, mặc dù đây là văn kiện công khai nhưng người bình thường lại không hề biết tới sự tồn tại của nó.
Hạ Phác Đình nói: "Đó là văn kiện bí mật, em không nên xem, mau đưa nó cho chị dâu để cô ấy xem."
Anh cố ý kẹp danh sách này chung với bản hợp đồng là vì muốn vợ xem nó.
Anh giải thích với vợ: "Phí quân dụng mà nhà họ Quý quyên góp là do Quý Đức Nhận quyên, hiện giờ Quý Đình Hiên đang hối hận muốn chết. Về phía nhà họ Cố, vì bọn họ muốn mượn tuyến đường của hạm đội Viễn Đông nên bắt buộc phải quyên góp, điều này rất có lợi cho chúng ta. Còn nhà họ Tiền, gia tộc bọn họ lớn mạnh thế nên Tiền Tước gia là người tiên phong trong việc quyên góp tiền."
Kế tiếp, anh hạ giọng nói: "Em gái, mặc dù hiện giờ việc kêu gọi người ở Cảng Thành quyên tiền cho đội quân giải phóng nhân dân Đại Lục rất khó, nhưng chỉ cần cuộc hôn nhân của chúng ta vẫn còn, anh sẽ nghĩ cách quyên tặng tất cả tiền lương trong một năm của anh cho họ."
Hiện giờ anh vẫn là người quản lý hội từ thiện nên chuyện quyên tiền cho hạm đội Viễn Đông sẽ rất dễ dàng, đồng thời còn được miễn thuế.
Nhưng quyên tiền cho đội quân giải phóng nhân dân thì rất khó, vì vậy điều khoản về việc quyên tiền mà Hạ Phác Đình ghi trên hiệp ước chỉ đại biểu cho cá nhân anh.
Hiện tại Hạ Phác Chú vẫn là một cậu nhóc mới lớn, có rất nhiều chuyện chưa hiểu được, thế nên sau khi đưa giấy tờ cho Tô Lâm Lang, cậu ta lại hỏi: "Anh cả, lạ thật, tại sao mọi người phải quyên tặng tiền cho hạm đội Viễn Đông, lẽ nào vương quốc Anh không chu cấp nổi quân lương ư?"
Cậu ta suy nghĩ vài giây rồi lớn tiếng nói: "Không đúng, có phải sắp có chiến tranh không anh cả?"
Khoảng thời gian trước, vì trong nhà không có việc gì nên Hạ Bình An đã đi theo bảo vệ thuyền, gần đây ông ấy mới quay về. Tài xế hôm nay là ông ấy, Hạ Bình An cũng hỏi: "Cậu cả, năm nay mọi người quyên tiền cho quân đội nhiều hơn năm ngoái, chẳng lẽ sắp khai chiến thật sao?"
Hạ Phác Chú còn nhỏ, không hiểu được sự nguy hiểm của chiến tranh nên cậu ta hưng phấn nói: "Chiến tranh sắp diễn ra rồi, khi đó em, bác Tần và bác Triệu sẽ cùng nhau vác súng ra trận, đúng là quá kích thích!"
Từ trước đến nay Hạ Phác Đình không có nhiều sự nhẫn nại với các em trai, bình thường anh cũng ít khi bàn chuyện quan trọng trước mặt bọn họ, tuy nhiên gần đây Hạ Phác Chú vừa phản đối việc nhà trường tăng thêm một khoá học lịch sử khiến anh có cách nhìn khác về đứa em trai này."
Hạ Phác Đình giải thích: "Quyên tặng phí quân dụng là một hoạt động từ thiện bình thường, không phải cứ quyên tiền cho quân đội thì sẽ có chiến tranh nổ ra."
Hạ Phác Chú nói: "Nhưng chú Bình An nói số tiền mọi người quyên tặng năm nay rất nhiều, ông ấy cũng nghĩ sắp có chiến tranh mà!"
Sau đó, cậu ta lại quay sang hỏi Tô Lâm Lang: "Chị dâu có biết chuyện gì không? Có thể giải thích cho tôi biết được không?"
Trong suy nghĩ của người bình thường không có chuyện quyên góp chi phí cho quân đội.
Tất nhiên, nguồn kinh phí chính của quân đội đến từ nguồn thuế của quốc gia, nó chiếm phần lớn trong thuế thu nhập trên một năm của quốc gia.
Đối với một cá nhân, cho dù là người giàu nhất thế giới cũng không thể cung cấp nổi kinh phí hoạt động cho một quân đội khổng lồ.
Tuy nhiên, dù là quân đội trong hay ngoài nước thì đều tiếp nhận tiền quyên tặng từ người dân, số tiền này không phải để sử dụng trong chiến tranh mà chỉ giúp cải thiện cuộc sống của quân nhân.
Vả lại, thương nhân quyên tiền cho quân đội có lợi hơn quyên tiền cho xã hội nhiều, thứ nhất việc này giúp họ được miễn thuế, thứ hai là quân đội cũng làm ăn buôn bán với bên ngoài, bọn họ sẽ ưu tiên cho những thương nhân đã quyên tiền cho họ.