.
Chương 387:
Tiền Phi Long là quân nhân, phản ứng nhanh nhẹn, mắt thấy cháu trai gặp nguy hiểm, anh ta nhanh chóng nhào qua túm lấy cả cháu và chó, nếu không hôm nay e là Gonda đã mất cái mạng nhỏ của mình.
Tiền Phi Long nghe thấy tiếng còi thì ngẩng đầu lên, nhìn thấy Tô Lâm Lang, cô vừa để còi xuống, nhưng anh ta xác định, cô chính là người thổi còi ra lệnh cho chó.
Hôm nay đối với Tiền Phi Long mà nói, quả thật rất hỗn loạn.
Anh ta là con riêng, mà mẹ của Tiểu Gonda, chính là con gái của người vợ cả, địa vị cao hơn anh ta rất nhiều, cha anh ta, ông cụ Tiền cũng rất thương Gonda.
Ngộ nhỡ Gonda bị thương vì con chó anh ta tặng, cha anh ta chắc chắn sẽ tức giận.
Chiếc siêu xe của anh ta thì bị nát bét, anh ta còn làm vỡ kính thuỷ tinh từ trần nhà đến sàn nhà ở phòng khách, chắc chắn cha anh ta cũng tức giận.
Điều quan trọng là người gây hoạ lại là một phụ nữ đến từ Đại Lục, lúc này cô bình tĩnh ung dung đứng ở ngoài cửa.
Cô bắt nạt cậu xong thì đến cháu trai, ức hiếp quang minh chính đại, trốn cũng không cần trốn.
Tiền Phi Long thành công bị một phụ nữ chọc giận, anh ta vô cùng phẫn nộ.
Con ngươi anh ta hừng hực như lửa đốt, thế nhưng đứa nhỏ bị sợ hãi, đang khóc, anh ta phải trấn an đứa nhỏ trước, vậy nên anh ta ôm Gonda vào nhà.
Hạ Phác Chú thấy Tiền Phi Long vào nhà, cậu ta và Quý Đình Phong thấy tò mò hơn là sợ hãi, bọn họ hỏi lý do.
Chị dâu huýt gió với con chó chăn cừu, bây giờ lại thổi còi với con chó Malinois, chúng nó đều nghe theo, tại sao?
Tô Lâm Lang giải thích: "Hai người nuôi chó, nhưng chưa từng tìm hiểu nó, chó săn cừu có thị lực rất tốt, sẽ được huấn luyện làm chó quân đội, phối hợp với lính trinh sát làm nhiệm vụ, vậy nên khi huấn luyện sẽ dùng còi. Còn chó Malinois vì có khứu giác nhạy bén, sẽ được phối hợp với công an, làm chó nghiệp vụ, vậy nên sẽ dùng còi sắt."
Đương nhiên muốn kiểm soát được một con chó nghiệp vụ, quá trình không hề đơn giản như Tô Lâm Lang nói.
Ví dụ như đứng nghiêm, nằm, nghỉ, cách thổi còi thì đơn giản, người thường có thể học được.
Nhưng trong quá trình chấp hành nhiệm vụ, công an phải trao đổi với chó nghiệp vụ, ngoài còi, còn phải dùng cử chỉ tay, laser và khẩu lâu, tiếng còi cũng có dài có ngắn, liên thanh, nó rất phức tạp, đương nhiên chó nghiệp vụ của các quốc gia cũng không giống nhau, muốn ra lệnh cho nó là việc rất khó.
Sở dĩ Tô Lâm Lang có thể ra lệnh cho con chó Malinois kia, là bởi vì nó vừa xuất ngũ khỏi Anh, bây giờ đang ở Cảng Thành, nó sống ở một nơi không quen thuộc, Gonda cũng là chủ nhân mới của nó, nó vẫn chưa ý thức được quyền sở hữu, giống như con người vậy, mới đến một đất nước xa lạ, khó tránh khỏi sẽ cảm thấy lạc lòng, mà tiếng còi Tô Lâm Lang vừa thổi là tiếng còi tập kết mà cô học được từ công an Cảng Thành.
Đối với chó mà nói, tiếng còi càng tiêu chuẩn, nó cũng thấy quen thuộc hơn.
Nó không hiểu mình đã xuất ngũ, cũng không biết từ nay về sau mình không phải là chó nghiệp vụ, mà thành một con sủng vật, nghĩ rằng bộ đội gọi nó, nó không do dự chạy đến đây.
Đến cả Quý Đình Phong cũng phải nghĩ nhiều: "Chị dâu, không phải chị từng làm lính đó chứ, nếu không sao lại biết điều này."
Hạ Phác Chú đắc ý: "Không phải tôi đã nói rồi sao, chị dâu tôi là một nữ hổ, ai bảo cậu không tin."
Đúng lúc này Tiền Phi Long lại đi ra, Quý Đình Phong thấy vậy, anh ta vội nói: "Chị dâu, chúng ta vẫn nên rời đi thì hơn."
Đi theo chị dâu sẽ có kích thích vô cùng vô tận, nhưng cái này cũng quá kích thích rồi.
Bọn họ đến nhà bắt nạt người ta, mắt thấy sắp bị đánh hiện nguyên hình.
Mặc dù chị dâu hung dữ, nhưng cô vẫn là một người phụ nữ, dáng người không cao, còn gầy teo.
Mà Tiền Phi Long, từng là bộ đội đặc chủng làm nhiệm vụ ở biển Caribe, người cao một mét tám mươi mấy, màu da ngăm đen, cơ thể to lớn, thuộc loại người vạm vỡ, vừa nhìn là biết giỏi đấm đá.
Hai cậu ấm sợ chị dâu đánh không lại.
Bọn họ vội vã muốn đi, nhưng Tô Lâm Lang lại không sốt ruột.
Cô còn nói: "Hai cậu phải nhớ kỹ, cho dù chó bộ đội hay chó nghiệp vụ, nó cũng giống người lính vậy, có thể nuôi, nhưng không thể tuỳ ý xử bắn, xử quyết nó, bởi vì đó là đang vũ nhục công việc quân nhân, ai dám làm như vậy, tôi sẽ trừng trị người đó!"
"Được được rồi, bọn em biết rồi, chị dâu, bụng em đau quá, chúng ta đi nhanh thôi, em muốn về nhà đi vệ sinh." Hạ Phác Chú nói xong, cậu ta kéo Tô Lâm Lang: "Chị dâu, mau đi thôi."
Tô Lâm Lang không hề di chuyển, cô nhìn chằm chằm Tiền Phi Long, cho đến khi thấy anh ta không có ý định ra giao chiến, cô mới rời đi.
...