.
Chương 419:
Cô đang ăn, bỗng có một cái túi vải xuất hiện trước mặt, ngẩng đầu lên bèn thấy Hạ Phác Đình, anh nói: "Anh đi công tác, mua quà cho em."
Tô Lâm Lang cho rằng là đồ trang sức, ban đầu cũng không định xem, cầm lấy thì cảm thấy trơn nhẵn, nằng nặng, mới mở ra xem, vừa thấy đã không khỏi thốt lên: "Bagakays, hơn nữa còn được làm từ gỗ Ostrya Japonica đúng không?"
Hạ Phác Đình mỉm cười: "Thử độ sắc bén xem thế nào đi."
Bagakays, một loại phi tiêu nhỏ nhưng dài, hai đầu nhọn, ở giữa có hình bầu dục.
Về cơ bản nó được tạo từ thép, nhưng nghe nói có một loại, là bỏ Ostrya Japonica vào trong dầu gỗ Tung, ngâm mấy năm mới vớt ra, sau đó từ từ mài giũa, tỉ mỉ chế tạo mà hình thành.
Lực sát thương của nó còn mạnh hơn cả phi tiêu làm bằng thép, hơn nữa có ưu điểm mà các loại vũ khí bằng thép không có, đó là có thể vượt qua kiểm tra an ninh.
Có nghĩa là, Bagakays là vũ khí có thể mang lên tàu hỏa, máy bay, thậm chí cả rất nhiều nơi bắt buộc kiểm tra an ninh.
Hơn nữa đầu gỗ không bọc sắt thép, nó có thể gây thương tổn đến người khác nhưng sẽ không lấy đi mạng người, cho nên đây là một loại vũ khí phòng thân vô cùng tốt.
Từ việc mua những bộ quần áo xấu xí đến sơn hồng nóc nhà, lại sưu tập vũ khí cho cô, ông chồng giàu có của Tô Lâm Lang tiến bộ cũng thật là nhanh.
Tô Lâm Lang rất thích món quà này, vô cùng yêu thích.
Cô hỏi một câu: "Cái này chắc là đắt lắm hả?"
Hạ Phác Đình không có một đôi chân linh hoạt, cũng không có một cơ thể khỏe mạnh, cũng không có thời gian, nhưng thứ anh có nhiều nhất chính là tiền.
Anh vẫn cười và nói: “Vẫn rẻ hơn con dao sấm sét kia.”
Nói cách khác, bá tước Tiền vắt óc suy nghĩ để giành chiến thắng, trong khi đó Hạ Phác Đình lại cố gắng hết sức, không muốn để cho vợ mình bị thương.
Anh giao tất cả phi tiêu cho vợ rồi bình tĩnh nói: “Dựa theo những tố chất mà một người lính nên có, Tiền Phi Long sẽ không làm khó em, nhưng nếu như ở vòng thứ hai anh ta cưỡi ngựa để giẫm em thì em hãy dùng nó.”
Bây giờ đã thống nhất là vòng thứ hai đua ngựa, trên đường đua ngựa, một khi có người cưỡi ngựa bị ngã và bị ngựa của đối phương dẫm chết, thì theo quy định là ngựa sẽ có chịu một cái chết không đau đớn và người cưỡi ngựa chỉ cần bồi thường, không cần chịu trách nhiệm hình sự.
Kỹ thuật cưỡi ngựa của Tiền Phi Long rất xuất sắc, anh ta giỏi nhất là cưỡi ngựa giẫm đạp người khác, Hạ Phác Đình đã từng bị anh ta giẫm bị thương.
Lợi ích buộc bọn họ phải quyết định người chiến thắng, mà ở trước mặt tiền bạc và tài sản, không có hạn chế của pháp luật, chỉ dựa vào đạo đức có rất ít người có thể kiềm chế bản thân mình.
Hạ Phác Đình kinh doanh từ nhỏ cho nên hiểu rất rõ sự đáng sợ của lòng người, nên anh phải chuẩn bị đầy đủ cho vợ.
…
Cùng lúc đó ở trên lầu, bá tước Tiền đang thảo luận chuyện tiếp theo với Tiền Phi Long.
Tiền Phi Long nói muốn nhường cho Tô Lâm Lang ba chiêu, tuy rằng bá tước Tiền không vui nhưng vẫn đồng ý.
Bởi vì có giấy sinh tử, hơn nữa tiền cược rất cao, nên vì trận chiến sắp tới ông ta vẫn nói: “Con nhất định không được nương tay.”
Tiền Phi Long nói: “Cha yên tâm, con sẽ để cô ta hiểu rõ thực tế.”
Bá tước Tiền im lặng một lúc rồi nói: “Anh chị của con sinh ra sớm hơn con, còn có nhà nhà mẹ con giúp đỡ nên đã sớm thành công, chỉ có con còn trẻ, cha lại già quá rồi cũng không giúp được con nhiều lắm, con là do cha mang về từ bên ngoài, muốn được anh chị của con công nhận, thì trước tiên phải giúp đỡ bọn nó.”
Ông ta đã chín mươi tuổi, con trai lớn nhất của ông ta cũng đã bảy mươi tuổi và là một chuyên gia tài chính quốc tế, những đứa con trai khác của ông ta trong ngành tài chính cũng đều là người rất giàu có.
Tiền Phi Long là con riêng, muốn được con của vợ cả công nhận thì nhất định phải làm một chuyện gì đó nổi bật.
Bá tước Tiền có thể cho Tiền Phi Long nhiều nhất là mấy chục triệu.
Chỉ khi các anh chị của anh ta sẵn lòng giúp đỡ anh ta thì giá trị con người của Tiền Phi Long mới có thể tăng lên hàng trăm triệu hay hàng tỷ.
Mà lần giành lại Tiêm Sa Chủy này chính là cơ hội tốt để anh ta tạo dựng công trạng trước mặt các anh của mình.