Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang (Dịch Full)

Chương 436 - Chương 436:

. Chương 436:
Tô Lâm Lang lợi dụng chuyện này công kích anh ta là thắng không cần võ, nhưng cô không nói dối.

Càng buồn cười hơn chính là, nếu không phải nhà họ Tiền, Tiền Phi Long có mối quan hệ kia với Lương Tùng, Lương Long làm sao có gan cưỡng hiếp phụ nữ ở trong khách sạn năm sao.

Vậy nên Tô Lâm Lang mắng anh ta không sai chút nào.

Không biết trong lòng anh ta nghĩ thế nào, nhưng tối hôm qua sau khi tiễn Quý Đình Hiên, anh ta cũng ra ngoài, đến sáng nay mới trở về.

Hạ Phác Chú ở tầng một, sáng sớm vào nhà vệ sinh thì thấy Tiền Phi Long đang trong đó, anh ta đang rửa vết máu trên tay.

Bởi vì hôm qua Tô Lâm Lang mắng anh ta là tội phạm cưỡng hiếp, Hạ Phác Chú liên tưởng đến một vài chuyện không tốt, đi tìm Gonda, lặng lẽ nói với cậu ta, tối qua cậu của cậu ta hoặc là đi ngủ với phụ nữ hoặc là đi cưỡng hiếp phụ nữ, tóm lại đều là chuyện xấu.

Gonda cũng ngốc, cậu ta lôi kéo Hạ Phác Chú đến hỏi cậu mình có phải thật sự đi ngủ với gái không, cậu ta mới mười lăm tuổi, đúng là tuổi trẻ ngông cuồng, còn hỏi Tiền Phi Long có thích không, kích thích không.

Hạ Phác Chú cũng rất tò mò, cậu ta cũng muốn nghe Tiền Phi Long kể lại chuyện anh ta tầm hoa vấn liễu.

Đúng lúc Tiền Phi Long muốn thi bay với Tô Lâm Lang, mới sáng sớm, ở quầy bar dưới tầng một, Tiền Phi Long pha cho mình một ly cocktail, lấy cớ nói chuyện ngủ với gái, anh ta nói chuyện tình hình quân sự Anh trước, nói về điệp viên MI6, đặc công Bond 007, sau đó lại nói về công lao của không quân Hoàng gia Anh chấp hành nhiệm vụ ở nước ngoài, và mức độ được phụ nữ hoan nghênh của bọn họ.

Anh ta còn cố ý nói đến chuyện không quân Hoàng gia viện trợ Triều Tiên ném bom quân nhân Đại Lục như thế nào.

Hạ Phác Chú nghe vậy, đương nhiên không chịu nổi, cậu ta mắng to quân đội Anh là tội phạm chiến tranh, là ma quỷ, là đao phủ.

Cậu ta đọc lịch sử, biết tám liên minh quân quốc tế, lại mắng nhà họ Tiền là bọn giặc, là đám người dã man không tuân thủ quy tắc.

Tiền Phi Long cũng không tức giận, anh ta tự rót rượu cho mình, chậm rãi nói: "Phác Chú, cậu biết không, quy tắc là do bọn cướp và bọn người dã man đặt ra, dùng để trói buộc người bình thường, cậu chỉ cần đủ mạnh, là có thể không tuân thủ quy tắc. Nếu có thể đánh bại bọn cướp, cậu có thể tạo ra quy tắc mới, nếu không cậu cũng chỉ có thể chịu đựng, đây là sự thật."

Hạ Phác Chú cũng biết sự thật là như thế, thế nhưng cậu ta có tín ngưỡng của mình, cậu ta nói: "Các bác ở nông trường của tôi sẽ nhanh chóng vác súng đến Cảng Thành, đến tạo ra quy tắc mới!"

Tiền Phi Long lắc ly cốc-tai, anh ta cười hỏi: "Quy tắc mới như thế nào, cộng sản? Đúng rồi, ở Đại Lục, mấy thằng nhóc bằng tuổi cậu đã đến tuổi kết hôn, nhưng không thể tự do yêu đương, mà chính phủ sẽ sắp xếp phụ nữ cho cậu, được sắp xếp người xinh đẹp thì may mắn, sắp xếp người quái dị thì cậu cũng chỉ có thể lấy người đó."

Gonda cũng từng nghe lời đồn này, cậu ta nói: "Nghe nói nhà càng nghèo, người càng xấu sẽ được phân cho các cô gái xinh đẹp."

Có người giúp việc đến từ Đại Lục cũng nói: "Ở Đại Lục chúng tôi, càng nghèo càng tốt, sẽ cưới được vợ càng xinh đẹp."

Tiền Phi Long nhấp một ngụm cốc-tai, anh ta còn nói: "Tôi còn nghe nói ở Đại Lục, những đứa nhỏ của nhà có tiền đều phải xuống nông thôn làm ruộng, Gonda nhà tôi chắc chắn sẽ không đi, nhưng người như Phác Chú cậu sẽ tự nguyện đi lao động!"

Hạ Phác Chú do dự, cậu ta cũng không dám trả lời.

Cậu ta rất thích nông trường, nhưng chỉ thích đi săn thú, chơi đùa ở vũng bùn, chứ không thích làm việc.

Lần trước mới đi nhổ cỏ cho heo bay ngày, tay cậu ta đã phồng rộp.

Bạn cùng lứa tuổi cậu ta không có kiến thức gì, không tranh luận được với cậu ta, cũng không thuyết phục được cậu ta, nhưng Tiền Phi Long lớn tuổi, có kinh nghiệm, nói mấy câu đã khiến Hạ Phác Chú nghẹn họng không trả lời được.

Tiền Phi Long thấy cuối cùng Hạ Phác Chú cũng ngậm miệng lại, anh ta có hơi đắc ý, lại cố ý châm chọc: "Không phải cậu quyết tâm xin trường học mở thêm tiết lịch sử sao, sao cậu không tự nói những lịch sử này cho các bạn học cậu biết?"

Đây là lần đầu tiên Hạ Phác Chú nghe thấy chuyện này, cậu ta chén ghét, phản cảm theo bản năng, cậu ta không muốn trả lời.

Tiền Phi Long cách quầy bar kề sát lại gần Hạ Phác Chú, anh ta nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu ta, còn nói: "Người chị dâu kia của cậu có thể nhảy cao hai mét trên đài quyền anh, cậu cảm thấy cô ta là người bình thường sao?"

"Đúng vậy." Vẻ mặt Hạ Phác Chú khờ dại.

Tiền Phi Long xem nhìn thấu, Hạ Phác Húc chính là đồ rác rưởi, phải cách xa anh ta.

Hạ Phác Chú không giống vậy, đừng nhìn bây giờ tư tưởng của cậu ta cực đoan như vậy, nhưng cậu ta là người có tính giác ngộ, đứa nhỏ như vậy cũng là người dễ dàng không nhận thân nhất, chỉ cần có thể thuyết phục cậu ta, cậu sẽ đứng ra tố cáo Tô Lâm Lang.

Vậy nên chỉ cần có thể thay đổi thái độ chính trị của cậu ta, anh ta sẽ có lợi.

 


Bình Luận (0)
Comment