.
Chương 449:
Mà càng trí mạng hơn chính là, Tiền Phi Long vẫn luôn cho rằng nước Anh là bên chính nghĩa, chuyện cắt đứt năm 62 anh ta cũng cho là phía đại lục dở trò, muốn cắt đứt với Cảnh Thành bọn họ.
Nhưng hôm nay, cha anh ta vì mạng sống mà chính miệng thừa nhận, nói mình là người tố giác.
Mặc dù ông ta không nói rõ nhưng Tiền Phi Long cũng không phải đồ ngốc, đương nhiên nghe ra được có người bày mưu cho cha anh ta làm như thế.
Ý đồ của đối phương cũng quá rõ ràng, chính là hy vọng Cảng Thành lúc đó và đại lục có sự mâu thuẫn không thể giải quyết.
Mà người cha mà Tiền Phi Long tôn kính nhất, ngưỡng mộ nhất lại cho rằng mẹ anh ta là một người đê tiện, anh ta chỉ là một đứa con hoang.
Cũng có nghĩa là cho dù anh ta có nỗ lực như thế nào, trong mắt ông ta, anh ta mãi mãi không bằng các anh chị của mình.
Nếu hôm nay Hạ Phác Húc vui mừng kinh ngạc biết bao nhiêu thì Tiền Phi Long lại thất vọng biết bấy nhiêu.
Nhưng có lẽ ông trời đã sắp định sẵn, từ khoảnh khắc anh ta tìm đủ mọi cách tiếp cận Hạ Phác Húc, năng lượng xấu của cậu hai ăn chơi nhà họ Hạ mang tới cho anh ta, không chỉ là những chuyện xảy ra ở hiện tại.
...
Nói đến đây, hôm nay Hứa Thiên Tỉ đến khách sạn Furama một chuyến, giúp Tô Lâm Lang điều tra chuyện của Tiền Mễ Lị.
Nếu như là người khác đến khách sạn năm sao để điều tra thông tin riêng tư của khách hàng đương nhiên là rất khó.
Cho dù là cảnh sát hoàng gia ở Cảng Thành điều tra khách hàng vì vụ án, cũng sẽ bị ngăn cản.
Bởi vì khách sạn sẽ không chừa chút thủ đoạn nào để có thể bảo vệ được quyền riêng tư của khách hàng.
Nhưng nếu Tô Lâm Lang muốn điều tra thì lại rất dễ dàng.
Bởi vì Furama do Quý Đình Hiên phụ trách, Tô Lâm Lang có chuyện, ngược lại anh ta không muốn giúp, nhưng mà không dám.
Giờ đã vào đêm, Hứa Tiên Tỉ ra ngoài cả một ngày, đương nhiên đã điều tra ra được tin tức, giờ đang báo cáo qua điện thoại.
Tô Lâm Lang cũng không đi xa, ở trong hành lang, nghe cậu ta nói trước mặt Tiền Phi Long.
Mà Tiền Phi Long bị cô khuất phục mạnh mẽ hai lần, đang chờ cô nghe điện thoại xong, chậm rãi giơ hai tay lên nói: "Tôi chấp nhận thua cuộc, cô Tô, tôi thừa nhận kỹ thuật lái máy bay của cô giỏi hơn tôi, hơn nữa..."
Anh ta cúi đầu nhìn Hạ Phác Đình, cuối cùng vẫn nói ra: "Cha tôi nói rồi, chuyện năm 62 là do ông ấy có nỗi khổ riêng, ngày mai ông ấy sẽ mang quà cáp tới tận cửa, để nhận lỗi với ông Hạ, mong ông thứ lỗi."
Xong rồi buông tay xuống, vị trung tá này như đang thuyết phục chính mình.
Anh ta nói: "Con người không phải thánh hiền, không thể không phạm lỗi, Phác Đình, Tiền Thị nhà chúng tôi dựa vào nước Anh mà đi lên, cha tôi có tình cảm với nước Anh chắc chắn lại càng sâu nặng, nhưng ngoài chuyện năm 62, ông ấy không hề làm hại người Đại Lục ở những phương diện khác, cho nên tôi nghĩ tôi sẽ tha thứ cho ông ấy, tôi cũng hi vọng mọi người có thể tha thứ cho ông ấy."
Mặc dù cha ruột mắng anh ta là con hoang, chửi mẹ anh ta là đồ đàn bà đê tiện ở Tân Giới, nhưng Tiền Phi Long suy nghĩ một hồi lâu vẫn quyết định tha thứ cho cha mình.
Có lẽ sự việc rất phức tạp, hơn nữa anh ta cho rằng cha anh ta có danh dự và uy tín cao như thế, không thể nào làm ra chuyện gì quá kinh khủng.
Chắc chắn ông ta bị ép bị người ta uy hiếp.
Nhưng ngay lập tức, Tô Lâm Lang đã phải khiến cho anh ta giật mình lần nữa.
Cô lấy máy BP ra, cười hỏi: "Anh chắc chắn sự kiện năm 62 kia, bá tước tiền không làm ra những chuyện tổn hại đến tình cảm đồng bào Đại Lục, dẫn đến tiến triển chuyện đàm phán vẫn mãi chậm chạp?"
Tiền Phi Long không nói gì, nhưng gật gật đầu.
Trực giác nói với anh ta rằng là có, nhưng cũng cảm thấy cha mình có nỗi khổ riêng.
Mặc dù hôm nay cha anh ta đã đả kích anh ta kinh khủng, nhưng đối với đại lục cũng chẳng có bao nhiêu cảm tình, lúc này ngoài nhận thua ra, còn có chính là muốn giúp cha mình xử lý một ít chuyện đau đầu.
Nào ngờ Tô Lâm Lang lại cười cười nói: "Tiền Mễ Lị cung cấp vũ khí cho Trương Hoa Cường, hối lộ cho sở giao dịch chứng khoán và nhân viên chính phủ, thương lượng với Bang Lưỡi Rìu muốn giết người Đại lục, chắc chắn không thể không có liên quan đến cha anh Tiền Đức Man, hoặc là, ông ta chính là người đứng sau mọi chuyện, thế mà anh lại cảm thấy cha mình trong sạch sao?"
"Cô Tô, nói chuyện phải có chứng cứ, chị tôi không phải loại người như thế." Tiền Phi Long cps hơi tức giận, lạnh lùng nhắc nhở.
Bởi vì mặc dù anh ta là con riêng, nhưng Tiền Mễ Lị không những không kỳ thị anh ta, mà còn đối xử rất tốt với anh ta, cũng yêu thương chăm sóc cho anh ta.
Có người dám vu tội cho chị mình?
Đương nhiên Tiền Phi Long không vui rồi.
Nhưng Tô Lâm Lang lại cười nói: "Anh gấp cái gì?"
Rồi bảo: "Chứng cứ sắp đến rồi, nếu anh tò mò, đoán thử xem trong tay tôi có chứng cứ gì?"