.
Chương 463:
Theo suy nghĩ của Hạ Phác Chú, có lẽ cô sẽ mở một cửa hàng mỹ phẩm nhỏ.
Nhưng thực tế không phải vậy, Tô Lâm Lang chuẩn bị sử dụng cả một con phố để kinh doanh mỹ phẩm, và đó chính là con phố có nhiều gái mại dâm nhất.
Ban đầu, nếu là Hạ Thị đầu tư thì cô chỉ cần vài triệu để thuê cả con phố trong một năm là đủ.
Nhưng vì bá tước Tiền muốn trở thành nhà tài trợ nên cô không ngần ngại.
Cô không yêu cầu nhiều, chỉ cần ba mươi triệu từ ông ta, đó là tiền thuê mười năm cho một con phố ở Tiêm Sa Chủy.
Mười năm cũng đủ để cô hoàn thành việc thay đổi ngành công nghiệp.
Nhà họ Hạ có số điện thoại của Tiền Mễ Lị, chưa kể nhà họ Tiền đang chờ đợi thái độ của cô về đoạn ghi âm năm 62.
Tô Lâm Lang chỉ cần gọi điện cho Tiền Mễ Lị là được.
Xét đến việc Tiền Mễ Lị có thể ghi âm cuộc gọi, khi gọi điện, cô hỏi trước: "Cô Tiền Mễ Lị, cha cô có đang cân nhắc việc đầu tư cho tôi một khoản tiền không?"
Tất nhiên cô không thể nói thẳng việc ghi âm và cũng không thể trực tiếp đòi tiền, nếu không nhà họ Tiền sẽ quay lại kiện nhà họ Hạ về tội tống tiền.
Vì vậy, Tô Lâm Lang nói thẳng về khoản đầu tư.
Tiền Mễ Lị rất thông minh, bà ta cố gắng đưa cuộc trò chuyện trở lại chủ đề: "Cô Tô, cha tôi rất ân hận về sự việc năm 62, ông ấy cũng nhận ra hành động bốc đồng của mình đã gây rắc rối lớn cho chú Hạ, và muốn bồi thường cho chú Hạ."
"Nếu ông cụ Tiền muốn đầu tư thì đúng lúc tôi có một dự án tốt, còn chuyện bồi thường thì thôi, vậy tạm biệt nhé."
Tô Lâm Lang giả vờ muốn cúp máy, Tiền Mễ Lị lập tức nói: "Được, chúng tôi đầu tư, cô cần bao nhiêu tiền?"
Tô Lâm Lang nói: "Nhìn chung tình hình hiện nay thì cần khoảng ba mươi triệu."
"Tôi sẽ cho cô sáu mươi triệu nhưng về đoạn ghi âm năm 62, tôi cần cô ký một hợp đồng bảo mật!" Tiền Mễ Lị nói với giọng đầy quyền lực, thái độ tôi đây không thiếu tiền.
Tô Lâm Lang cười nói: "Tôi nghe nói cô Tiền Mễ Lị là một nữ doanh nhân chăm chỉ và chính trực, cô nên hiểu, đầu tư là đầu tư, là việc làm minh bạch, hợp đồng bảo mật là gì, tôi không hiểu và tôi cũng không ký."
Tiền Mễ Lị nói thêm: "Chín mươi triệu!"
Nghe thấy Tô Lâm Lang do dự, cô ta ngay lập tức nói thêm: "Một trăm hai mươi triệu, đủ chưa, không đủ tôi sẽ cho cô thêm?"
Lý do cô ta mạnh miệng như vậy là vì năm ngoái ngân hàng Hắc Mã đã kiếm được tới vài tỷ, còn đều là tiền mặt vì thế nên nhà họ Tiền, không thiếu tiền!
Nhưng nếu ngân hàng Hắc Mã muốn tiếp tục vơ vét của cải thì nhà họ Tiền không thể có bất kỳ vết nhơ nào.
Dù là chuyện năm 62 hay việc cô ta hối lộ quan chức, tất cả đều đủ để làm cho nhà họ Tiền và ngân hàng Hắc Mã cùng nhau sụp đổ, đến mức thịt nát xương tan.
Tô Lâm Lang nắm trong tay rất nhiều bằng chứng đen, mỗi một cái đều đủ để làm nhà họ Tiền sụp đổ.
Không phải cô vì bản thân mình mà là vì những phụ nữ đứng đường đáng thương kia.
Nhà họ Tiền kiếm tiền từ thân xác của những phụ nữ đứng đường, để làm lợi cho họ, Tô Lâm Lang chỉ là người vận chuyển tiền bạc.
Cô nói: "Cô Tiền, tôi chỉ cần ba mươi triệu đầu tư, còn đoạn ghi âm, tôi chỉ đang tạm thời xem xét sẽ không mang ra ngoài, nếu cô đồng ý thì hãy mang ba mươi triệu đến cho tôi, nếu không thì thôi và cũng đừng gọi điện cho tôi nữa, cảm ơn!"
Tô Lâm Lang có thể cần hoặc không cần tiền.
Nhưng cô sẽ không ký hợp đồng bảo mật, vì sau một thời gian ngắn nữa, cô sẽ tìm thời cơ thích hợp để công bố cho mọi người biết tất cả mọi việc mà nhà họ Tiền đã làm.
…
Trong ánh hoàng hôn phía Tây rực rỡ, Tiền Mễ Lị ngồi trong phòng đọc sách rộng lớn và xa hoa của mình nhưng trông lại có vẻ u ám.
Cô ta không biết rằng trong tay Tô Lâm Lang còn có bằng chứng khác hay không nên hiện giờ cô ta chỉ muốn giải quyết đoạn ghi âm đó.
Ba mươi triệu đối với cô ta chỉ là chuyện nhỏ, cô ta đã ký sẵn séc từ lâu rồi.
Cuối cùng, khi thấy chiếc siêu xe GT của Tiền Phi Long xuất hiện từ xa thì cô ta lập tức đi xuống lầu và đứng đợi ở cửa.
Thấy em trai hạ cửa sổ xe, cô ta nói: "Đi đi, mang séc đến nhà họ Hạ!"
Tiền Phi Long nhận lấy séc và hỏi: "Millie, tại sao chúng ta lại phải đưa tiền cho nhà họ Hạ?"
"Còn không làm thế thì thế nào? Nếu chuyện năm 62 bị phanh phui, chính phủ Cảng Thành sẽ trục xuất chúng ta, cổ phiếu của Hắc Mã sẽ sụp đổ và nhà họ Tiền sẽ không thể kiếm tiền ở Cảng Thành nữa, em có muốn thế không?" Tiền Mễ Lị hỏi, giơ tay ra.