.
Chương 480:
Chỉ trong năm phút, Tô Lâm Lang đã trèo tường đi ra.
Chiếc xe Baylor của cô đã đậu ở bên đường đối diện, sau khi hai người đàn ông kia đi ra đã lên xe, lúc này họ đang ngồi trong xe.
Tô Lâm Lang lên xe, đương nhiên cô không nói mình vừa giả thần giả quỷ, cô nói: "Tôi vừa đi nhà vệ sinh công cộng, hai người không đợi sốt ruột chứ?"
Quý Đình Phong ngu ngốc nói: "Chị dâu, chúng tôi vừa thấy được, rất mạnh, rất kích thích!"
Hạ Phác Chú lại nói: "Đình Phong, cậu đừng nói linh tinh được không, tôi chưa hề nhìn thấy gì cả."
Quý Đình Phong đành phải sửa lại: "Vậy được rồi, chúng ta chưa nhìn thấy gì."
Mặc dù hai người bọn họ không thấy Tô Lâm Lang vào nhà Quý Nhân, nhưng nhìn thấy cô gái điếm kia thất tha thất thểu chạy ra, rồi đèn đều tắt, trong nhà phát ra tiếng kêu gào thảm thiết, bọn họ cũng mơ hồ đoán được đó là hành động của Tô Lâm Lang.
Thế nhưng hai cậu thanh niên này không còn quá nhỏ, đang ở trong giai đoạn tâm lý chuyển từ con trai sang đàn ông, khi tận mắt nhìn thấy hành động của bề trên giống như súc sinh vậy, bọn họ đều cảm thấy chán ghét và ghê tởm.
Nhưng đồng thời trong lòng bọn họ cũng có tâm tư tà ác, dù sao đàn ông, trời sinh đã có thú tính nhiều hơn nhân tính.
Đó vừa là chinh phục vừa là thần phục, là một loại uy hiếp vô hình.
Tô Lâm Lang muốn hai người họ nhìn thấy, để bọn họ biết, làm một người đàn ông già mà không kính, ở trong mắt bề dưới sẽ bị chán ghét và ghê tởm thế nào.
Đồng thời cũng cảnh cáo bọn họ, vĩnh viễn không được làm như vậy.
Hoặc là nói, phải luôn nhớ rõ bản thân là một cá nhân, không được vì có xuất thân tốt, có mấy đồng tiền dơ bẩn là biến thành cầm thú, súc sinh.
Đưa Quý Đình Phong về nhà trước, đến ngoài cửa lớn nhà cậu ta, cậu ta mở cửa xe ra, lại quay đầu lại nói: "Chị dâu, tôi nói nếu, nếu anh trai tôi có thể là chủ, tôi nhất định sẽ bảo anh ấy giao toàn bộ nhà cho thuê cho chị."
Tô Lâm Lang không nói gì, cô chỉ cười gật đầu.
Hạ Phác Chú lại vô cùng nghiêm túc: "Một lời đã định, nếu cậu không làm được, cậu chính là cún con!"
Hạ Phác Chú đóng cửa lại, cậu ta nói: "Chị dâu, em nhìn thấy Quý Nhân gọi gái, rất buồn nôn. Chị làm đúng lắm, ông ta chết vẫn chưa đủ!"
Tô Lâm Lang cũng muốn nhanh chóng tiễn Quý Nhân vào chỗ chết.
Một người đàn ông vừa lăng loạn lại còn giết vợ, chết chính là kết quả tốt nhất của ông ta.
Nhưng từ trước đến nay mạng người ác đều rất dài, vậy nên tối đó Quý Nhân cũng không chết, ông ta chỉ bị đột quỵ.
Thế nhưng đột quỵ càng đáng sợ hơn chết, chết rồi sẽ không cảm nhận được sự đau đớn, nhưng còn sống mà không thể cử động, Quý Nhân còn cô đơn lẻ bóng, rất có thể sẽ bị người chăm sóc ngược đãi, bắt nạt.
Mà bởi vì ông ta không nói được, ông ta chỉ có thể kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay.
Mặc dù ông ta không chết, nhưng ông ta đã sống trong địa ngục.
...
Chớp mắt đã đến ngày hai tám tháng mười hai âm lịch, ngày mai chính là giao thừa, Tô Lâm Lang hiếm khi nhàn rỗi, cô đang ở trong bếp với người giúp việc, xem bọn họ làm bánh gạo, hấp bánh ngọt thì nhận được điện thoại của Quý Đình Hiên.
Quý Đình Hiên nói: "Cô Tô, tôi nghe Đình Phong nói cô muốn thuê toàn bộ Alice, có chuyện này không?"
Alice chính là tên của một khu phố đèn đỏ.
Thật ra cho dù Quý Đình Phong không nói, chờ ăn tết xong, Tô Lâm Lang cũng hỏi Quý Đình Hiên, bây giờ anh ta chủ động gọi đến, đương nhiên là sẵn lòng thuê.
Cũng có thể lược bỏ những thứ vô nghĩa, trực tiếp nói điều kiện.
"Sức khỏe của bác Quý thế nào rồi?" Tô Lâm Lang hỏi trước.
Nói đến Quý Đức cha anh ta, Quý Đình Hiên không nhịn được thở dài: "Cha tôi khôi phục cũng không tệ lắm."
Anh ta còn nói: "Ông ấy chỉ phụ trách về vật liệu xây dựng, tôi là người quản lý Alice, cô nói đi, cô định thuê mấy năm?"
Tình hình trước mắt của nhà họ Quý là thế này, Quý Đức bị băng Lưỡi Rìu chém bị thương, lại bị Lương Tùng giẫm vào thân dưới, trước sau vẫn luôn ốm đau bệnh tật, phần lớn việc kinh doanh của Quý Thị đều trong tay Quý Đình Hiên.
Nhưng ông ta vẫn giao cho tình nhân Lưu Bội Cẩm quản lý việc kinh doanh vật liệu xây dựng.
Kinh doanh vật liệu xây dựng là lĩnh vực kiếm được nhiều tiền nhất của Quý Thị sau bất động sản, Quý Đình Hiên không lấy được, anh ta cũng rất sốt ruột.
Nhưng Lưu Bội Cảm dốc lòng chăm sóc Quý Đức trên giường bệnh, anh ta cũng không thể nói gì.
Thế nhưng anh ta đang quản lý lĩnh vực bất động sản của Quý Thị, anh ta làm chủ được việc cho ai thuê.