.
Chương 481:
Tô Lâm Lang nói: "Nếu anh đã nói vậy, tôi đây muốn thuê mười năm."
Quý Đình Hiên im lặng một lát, anh ta nói: "Cô Tô, Alice chính là một khu vực thương mại hoàng kim ở cảng Victoria, cha tôi vẫn luôn muốn thu hồi để xây dựng thành phố vật liệu, nhưng chú hai tôi không đồng ý. Bây giờ chú hai tôi đột quỵ, con dấu của ông ta trong tay tôi, như vậy tối nay tôi đến nhà cô, hai ta nắm chắc hợp đồng, nếu sau này cha tôi hỏi cô, cô phải nói là chú hai tôi ký hợp đồng với cô, cô hiểu ý tôi không?"
Tô Lâm Lang suy nghĩ một lát, hiểu được đại khái xảy ra chuyện gì.
Quý Đức muốn tập trung vào lĩnh vực vật liệu xây dựng, ông ta muốn xoá bỏ hết các câu lạc bộ đêm trên phố đèn đỏ để xây dựng một thành phố vật liệu.
Xây dựng thành phố vật liệu xây dựng ở gần vùng vận tải biển, đương nhiên có thể kiếm được rất nhiều tiền.
Nhưng Quý Đình Hiên vì muốn đè ép cha già và tình nhân nhỏ của ông ta, anh ta lựa chọn bí mật cho Tô Lâm Lang thuê nhà dưới danh nghĩa của Quý Nhân.
Cứ như vậy, anh ta bán cho Tô Lâm Lang một nhân tình, đồng thời cũng có thể để phòng tình nhân của cha anh ta kiêu ngạo làm càn ở bên ngoài.
Không thể không nói, cậu Quý không hổ là người thừa kế ông nội anh ta bồi dưỡng cẩn thận, đủ khôn khéo, cũng đủ thủ đoạn.
Vị Lưu Bội Cẩm kia làm thiếp hạ thấp bản thân hầu hạ một lão già, trước mắt nhìn không tệ, nhưng sớm muộn gì, cô ta cũng bị Quý Đình Hiên đá bay.
"Yên tâm đi, chỉ cần có người hỏi, tôi sẽ nói là chú hai anh cho tôi thuê nhà." Tô Lâm Lang cười nói.
Dù sao Quý Nhân cũng không nói được, chỉ cần nói ông ta ký hợp đồng cho thuê, ông ta có tức giận thế nào cũng không thể làm được gì.
Đương nhiên ông ta cũng không đổ được lên đầu Quý Đình Hiên.
Quý Đình Hiên cười nói: "Vậy đến tháng ba, tôi sẽ cố gắng để tất cả khách dọn ra ngoài, cô có thể dọn vào."
Lợi dụng việc đấu đá nội bộ của nhà họ Quý, Tô Lâm Lang dễ dàng thuê được khu phố đèn đỏ.
Chỉ chờ Quý Đình Hiên đuổi hết những quán bar, câu lạc bộ ra ngoài, cửa hàng mỹ phẩm của cô có thể chính thức khai trương.
Tô Lâm Lang buông điện thoại nhìn ra ngoài cửa sổ, đúng lúc cô nhìn thấy Băng Nhạn trên bãi cỏ, cô bé đang huýt sáo với Tony.
Cô bé còn nhỏ, hơi thở cũng yếu, rất khó để có thể huýt sáo được.
Nhưng cô bé không giống lúc Tô Lâm Lang còn bé, đã làm gì đều rất kiên quyết và kiên nhẫn.
Không biết cô bé đã thử bao nhiêu lần, hai má đã đỏ ửng, vẫn đang cố thử một lần nữa.
Tô Lâm Lang thu hết vào mắt, cô rửa sạch tay, đi ra ngoài, đứng phía sau Băng Nhạn, dúm hai ngón tay cho vào miệng, rồi lại giữ nhẹ hai tai cô bé, để cô bé có thể cảm nhận rõ được tiếng huýt sáo, cô thử dạy cô bé.
Băng Nhạn học cách điều hoà hơi thở theo chị dâu, huýt được hai tiếng, đầu tiên Tony nhỏ nghi ngờ, nhưng khi Băng Nhạn huýt sáo, nó giống như nghe thấy tiếng đã lâu không nghe, co chân lên đứng nghiêm.
Vậy nên quả nhiên, chỉ cần có tiếng huýt sáo thì chó sẽ đứng nghiêm như quân nhân?
Băng Nhạn như nắm giữ được bí quyết, cô bé lại thử mấy lần, bởi vì đây là khẩu lệnh, nên Tony lại nhảy lên, sau đó hạ hai chân trước xuống, rồi đứng thẳng.
Cố gắng làm một việc, còn hoàn thành, cảm giác này rất đặc biệt.
Băng Nhạn kêu lên: "Chị dâu, hình như em đã học được rồi!"
Cô bé còn nghiêm túc nói tiếp: "Thế nhưng thỉnh thoảng vẫn có một lần không được, nếu em tập luyện thêm, đến năm mới, em muốn đến sơn trang, biểu diễn cho ông nội và cha xem."
"Trở về phòng uống nước nghỉ ngơi một lát, sau đó chúng ta luyện tập tiếp, được không?" Tô Lâm Lang hỏi.
Băng Nhạn gật đầu, cô bé chạy vào nhà, lại quay đầu lại hỏi: "Chị dâu, có phải ngày mai anh Phác Hồng về đúng không?"
"Em rất muốn gặp cậu ta?" Tô Lâm Lang hỏi.
Băng Nhạn cười nói: "Em chưa gặp anh ấy, hy vọng anh ấy không giống anh Phác Chú, luôn la hét là tốt rồi!"
Ngày mai chính là giao thừa.
Từ những năm năm mươi, sáu mươi, chính phủ nước Anh không tuyên truyền Tết nguyên đán, bọn họ khởi xướng lễ Giáng sinh và lễ Tạ ơn, người Cảnh Thành cũng cảm thấy những ngày lễ đó quan trọng hơn Tết nguyên đán.
Nhưng nhà họ Hạ lại rất coi trọng Tết nguyên đán.
Hôm nay, Hạ Trí Hoàn mang bài vị của tổ tiên nhà họ Hạ và của vợ về sơn trang, sáng mai, Tô Lâm Lang, Hạ Phác Đình và Hứa Uyển Tâm sẽ ngồi trực thăng đến sơn trang tư nhân, cả nhà đoàn tụ với nhau.
Chương Sau »