.
Chương 490:
Đến lúc đó, chẳng phải Tô Lâm Lang đang nối giáo cho giặc còn gì, thế nên cô nhất định phải kiểm tra xe lăn của cậu ta ngay bây giờ.
Trước giờ Hạ Phác Hồng chỉ thích làm theo ý mình, hôm nay còn bị chị dâu đánh nên trong lòng cảm thấy rất khó chịu, thế là tay kéo xe lăn, miệng nói cảm ơn Tô Lâm Lang, chuẩn bị xoay người về phòng tắm rửa, nghỉ ngơi.
Nhưng Tô Lâm Lang lại tóm lấy xe lăn, đặng nói: "Phác Hồng, em phải cho chị kiểm tra cái xe này trước rồi mới được đi ngủ."
Hạ Phác Hồng là kiểu người thế này, đầu óc nhạy bén, thông minh, bề ngoài trông cũng lịch thiệp, lễ độ, nhưng thực chất lại ngạo mạn từ trong xương, chỉ là trước giờ cậu ta đã quen giấu cái thói kiêu căng này sau vẻ ngoài dịu dàng mà thôi.
Cậu ta giật ngược xe lăn về, bảo: "Chuyện ban nãy thật lòng cảm ơn chị dâu, nhưng bây giờ em mệt lắm, với cả thứ em mang về phức tạp vô cùng, chị có nhìn cũng không hiểu đâu, đợi sáng mai em sẽ từ từ giải thích cho chị nghe, OK?"
Tô Lâm Lang bình tĩnh đón nhận ánh nhìn khinh bỉ của cậu ta, phản bác: "Giải thích luôn bây giờ đi, chị chắc chắn mình có thể nghe hiểu."
Dưới ánh đèn trên hành lang, gương mặt cô trông có vẻ rất nhỏ, cũng vô cùng non nớt, Hạ Phác Hồng cười hiền, lại nhấn mạnh: “Không, em chắc chắn chị nghe không hiểu.”
Đêm hôm khuya khoắt, Hạ Phác Đình lười nói nhiều, duỗi tay nắm lấy xe lăn, nói: “Nói đi, anh chắc chắn chị dâu em sẽ hiểu.”
“It"s knowledge about ships, are you sure she understands?” Hạ Phác Hồng hỏi anh mình.
Đại ý của câu tiếng Anh này là tất cả tài liệu mà cậu ta mang đến đều có liên quan tới tàu chiến quân sự, anh có chắc là chị dâu nghe hiểu không?
Đương nhiên, cậu ta cảm thấy Tô Lâm Lang nghe không hiểu cũng là bình thường.
Bởi vì bây giờ là năm 1985, thực lực quân sự của nước Hoa còn chưa lọt vào tầm mắt của quốc tế, nhưng nước Anh lại là nước xuất khẩu chiến hạm cỡ lớn nhiều nhất thế giới, từ tàu tấn công đổ bộ đến tàu sân bay, rồi đến tàu hộ vệ tên lửa, tên lửa đất đối không, tàu quét mìn cửa sông, đại dương… Tóm lại, trên thế giới, ngoại trừ nước Hoa và Liên Bang Xô Viết thì tới cả Mỹ cũng phải dựa dẫm vào tàu chiến do nước Anh chế tạo.
Kể từ thời đại Khám phá, nước Anh đã chuyên dùng chiêu cướp giật để làm giàu cho bản thân, và bây giờ, thực lực của nước Anh đang đứng trên đỉnh.
Nếu không phải Tô Lâm Lang trở về từ tinh tế, trời sinh am hiểu những thứ đó thì với thực lực và trang bị quân sự trên biển hiện tại của Hải quân nước Hoa thì đúng là nghe không hiểu mấy thứ Hạ Phác Hồng nói thật.
Cậu ba nhà họ Hạ đã xa nhà tận vài năm nên không hề hay biết rằng thế cục trong gia đình này đã đổi thay.
Tô Lâm Lang khoanh tay, nói: “Anh Phác Đình, em nghe hiểu thật mà, anh mau bảo cậu ấy tháo ra cho em xem đi.”
Hạ Phác Đình rất mệt, lát nữa còn phải về nhà, thế nên anh cũng muốn giải quyết xong sớm một chút, bèn ra lệnh cho Hạ Phác Hồng: "Nhanh tay tháo nó ra cho chị dâu kiểm tra đi, kiểm tra xong còn về nghỉ nữa."
Quách Thùy giành lấy chiếc xe, nói: "Cậu cả, để tôi làm cho."
Anh ta dời mấy cái ghế dựa tới, mời mọi người ngồi, còn bảo: "Mợ, mợ mệt cả ngày trời rồi, ngồi xuống xem đỡ mệt."
Phải biết, Quách Thụy là tâm phúc của ông nội, địa vị có thể nói là ngang hàng với cha cậu ta luôn, ấy thế mà bây giờ lại tỏ ra cung kính với Tô Lâm Lang như vậy ư?
Vừa gặp mặt đã bị chị dâu nhỏ nhìn mới chừng mười tám đấm cho hai cú ngã dúi dụi nên thú thật, cậu ba Hạ có hơi bực.
Nhưng chuyện thiên tài cảm thấy cao ngạo, tự mãn khi nói về lĩnh vực mà mình am hiểu là một việc rất bình thường.
Còn tại sao cậu ta định ngày mai mới giải thích không phải là vì không muốn nói cho anh và chị dâu biết, mà do cậu ta quá xem trọng nghiên cứu khoa học của mình. Lần này về nước, cậu ta mạo hiểm cầm theo mấy thứ đó là vì muốn đòi tiền. Cậu ta biết người thường không hiểu nhiều về vũ khí, thế nên mới tính sáng mai dậy sớm giảng giải cho bọn họ nghe như đang phổ cập kiến thức trong giờ học vậy.
Tính ra thì Tô Lâm Lang cũng được xem là truyền kỳ đấy. Hứa Uyển Tâm từng bỏ ra tám triệu mua chuộc Hạ Phác Hồng, để cậu ta đồng ý cưới cô, lúc đó cậu ta giả vờ chấp nhận, nhưng sau khi nhận được tiền thì chặn luôn số người ta.
Có thể nói, cậu ta từng lừa hôn cô.
Nên ban nãy, hai đấm của cô lúc ở sân bay mới hung tợn tới vậy, và tuy Hạ Phác Hồng bị đánh, nhưng cũng biết mình đáng bị vậy nên cũng xem như tâm phục khẩu phục.
Có điều trên đời này, thiên tài nào cũng có sự kiêu hãnh riêng của mình, nếu bạn không chiều theo cậu ta, chắc chắn cậu ta sẽ thấy không vui.
Lúc này, cậu ta buông tay, nói: "OK, nếu mọi người hiểu thì tự kiểm tra đi."