Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang (Dịch Full)

Chương 493 - Chương 493:

. Chương 493:
Cậu ta đập tấm bản lề phía dưới xe lăn, vừa đập vừa nói: "Nếu chị dâu đã biết kỹ thuật quang điện thì chắc cũng biết về tàu bảo vệ, biết về "Jamming missile launch device", em chỉ..."

Hạ Phác Hồng của năm mười chín tuổi thông minh bẩm sinh, nhưng cũng cậy tài khinh người.

Khi cậu ta đập đồ mà lại nói liên tục, thao thao bất tuyệt thế này thì chứng tỏ cậu ta đã xem chị dâu như tri kỷ.

Nhưng mà cậu ta lại nói về tàu bảo vệ ư?

Năm 1985, Vương quốc Anh liên tục rêu rao bảo mình không sợ PLA, nguyên nhân là do hạm đội Viễn Đông trên Thái Bình Dương có mấy nghìn chiếc tàu "Laiku" bảo vệ, chỉ cần ra lệnh một tiếng là nó sẽ hóa thân thành chiến hạm, tập kết ở biển Đông.

So ra thì hạm đội của hải quân của nước Hoa đúng là ít đến thảm thương.

Tàu bảo vệ cũng là mắt xích quan trọng trong khoản thương mại biển của Vương quốc Anh từ thế chiến thứ hai đến nay.

Theo lý thì Tô Lâm Lang phải nghiêm túc lắng nghe, nhưng cô lại vội ngắt lời Hạ Phác Hồng, nói: "Dừng lại!"

Hạ Phác Hồng hơi khó hiểu, nhưng vì cậu ta kiêu ngạo, lòng tự trọng cao, bị chị dâu ngắt lời lớn tiếng như vậy thì hơi tức giận.

Nhưng trước nay Tô Lâm Lang có bao giờ quan tâm đến việc người khác tức giận hay không đâu? Cô đón gậy, cầm súng lên. Xem qua bản vẽ quang điện, cô nói: "Em nên nghỉ ngơi sớm đi, chúng ta còn phải về nhà. Đồ thì chúng ta mang theo, từ từ mà xem trên đường về."

Sức mạnh và tri thức uyên bác của chị dâu khiến Hạ Phác Hồng phải nuốt cơn dỗi vào trong, gật đầu xem như đồng ý. Song, cậu ta lại giơ bốn ngón tay ra, nói: "Tốt nhất là năm nay các chị phải đưa em bốn triệu."

Bốn triệu ở thời điểm này là khái niệm gì chứ?

Tô Lâm Lang cho thuê cả một con phố đèn đỏ, nguyên cả một con phố, thì tiền thuê cả năm mới được bốn triệu.

Cậu ta lấy mà không trả lại chút gì, mất cả một năm, nhưng chỉ đơn thuần là đốt vào phương diện nghiên cứu khoa học.

Cậu ta nghĩ ngợi rồi lại quay sang nói với Hạ Phác Đình: "Anh cả, nghiên cứu chiến hạm với phát minh vũ khí chỉ là sở thích cá nhân của em, không kinh doanh được đâu. Em biết, cha và ông nội có chí hướng làm chính trị khắp Đại Lục, nhưng tất cả thành quả nghiên cứu khoa học của em chỉ là sở thích riêng thôi, anh không được đưa cho quân đội Đại Lục, nếu không em sẽ trở mặt với anh đấy."

Hạ Phác Đình bảo được, chỉ nói: "Nghỉ ngơi sớm đi, nhớ dậy sớm qua thăm cha, ông ấy rất nhớ em."

Xong anh lại quay sang nói với Quách Thụy: "Chú Quách, chuyện hôm nay phải giữ bí mật, dù có thế nào cũng không được nói ra."

Vì Bell-214 đặt ở phi trường quốc tế, Quách Thụy đến để đưa vợ chồng Hạ Phác Đình đi sân bay. Ông ta cần chìa khóa xe, nói: "Cậu cả yên tâm đi, chúng ta là người một nhà, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu, tôi hiểu."

Hôm nay Hạ Phác Hồng thấy rất vui, mà việc nghiên cứu, phát minh vũ khí quân dụng với cậu ấm hào môn như cậu ta chỉ là thú vui cá nhân thôi. Cậu ta cũng giống Tô Lâm Lang, thích kích thích, thích thử thách, hôm nay được một trận kích thích vượt bậc thế này thì vui lắm. Cậu ta tiễn vợ chồng anh cả ra ngoài, mắt dán chặt lên mặt chị dâu, cười rất lịch sự, còn tranh trước để mở cửa cho cô: "Chị dâu cứ từ từ mà xem, ngày mai chúng ta thảo luận tiếp."

Nhưng Hạ Phác Định và Quân Thụy lại nhìn nhau, không chỉ thấy nhức đầu mà còn sợ, sợ chết khiếp.

Phải biết, súng ống thép cacbon, gậy chỉ huy quang điện quân dụng cũng đã là vũ khí quân sự cơ mật rồi.

Nhưng chúng còn chưa phải thứ quan trọng nhất, vậy cái thứ ba là gì?

Hạ Phác Hồng tiếp xúc được với những thứ cơ mật của Vương quốc Anh là vì thầy cậu ta là cố vấn thiết kế tàu chiến quân sự của Anh. Thấy cậu ta là một thiên tài hình học, thầy có lòng muốn bồi dưỡng nên đưa cậu ta rất nhiều bản thảo thiết kế cơ mật của quân đội để Hạ Phác Hồng hỗ trợ thầy ấy thiết kế.

Nhà cậu ta có tiền bơm cho con, thế là về sau cậu ta bỏ luôn thầy, tự làm riêng.

Nhưng chỉ riêng gậy chỉ huy quang điện thôi đã là sản phẩm nghiên cứu trong hạng mục trái phép của quân đội, nếu bị hải quan soát ra được thì cậu ta sẽ bị phán án tử.

Mà khi ấy cậu ta sẽ không bị xử ở Sở tư pháp Cảng Thành mà được đưa thẳng đến Thâm Thủy Bộ của đồn trú hải quân Vương quốc Anh, trừ người da trắng ra thì ở đó toàn dân Ấn Độ, nhà họ Hạ không thể nào nhúng tay vào được, cậu ta sẽ bị đao phủ Ấn Độ hành quyết.

Ban nãy Tô Lâm Lang ngắt lời cậu ta do sợ tai vách mạch rừng, nhỡ người Philippines hoặc vệ sĩ nào đó nghe được rồi tố giác ra ngoài thì hỏng.

 


Bình Luận (0)
Comment