.
Chương 501:
Bàn tiệc hôm nay là bàn tròn lớn kiểu Trung Quốc, đồ ăn cũng nấu theo kiểu Trung Quốc.
Khắp nơi đều trang trí bằng đèn lồng đỏ, dán chữ phúc, ngoài cổng lớn còn dán một đôi câu đối đỏ, tràn ngập không khí Tết.
Phóng viên của các báo và đài truyền hình đã có mặt từ sớm, chuẩn bị sẵn sàng camera để chụp và ghi hình.
Chỗ ngồi của vợ chồng Tô Lâm Lang và Hạ Phác Đình đã được sắp xếp từ trước, sơ đồ chỗ ngồi cũng đã được đưa tới nhà họ Hạ.
Họ ngồi cùng bàn với vợ chồng Cố Trấn Đông và người cầm đầu băng 4K là ông tư Viên, người ngồi bên cạnh không phải ai xa lạ, chính là chồng của Tiền Mễ Lị - Rooney, thư ký thương mại Thống đốc phủ, anh ta phụ trách nghiệp vụ xuất, nhập khẩu của toàn bộ Cảng Thành.
Rooney và con trai Gonda rất giống nhau, tóc đỏ, mũi đỏ, bụng tròn xoe.
Anh ta từng thấy Tô Lâm Lang đấm bay Tiền Phi Long.
Tô Lâm Lang còn là người phụ nữ mà con trai Gonda của anh ta cho rằng cô mạnh hơn cả mẹ cậu ta là Tiền Mễ Lị.
Bởi vì trong tay cô có nhược điểm của bá tước Tiền, thái độ của Rooney rất là khách sáo, anh ta còn nói bằng giọng Quảng Đông sứt sẹo, đích thân mời cô vào bàn” “Cô Tô, anh Hạ, tôi đợi hai vị đã lâu, xin mời theo tôi.”
Hạ Phác Đình phóng tầm mắt ra xa rồi hỏi: “Sir, vì sao người ngồi cạnh chủ tịch Tô lại là ông tư Viên?”
Tô Lâm Lang chỉ vào chiếc bàn ở giữa, bàn đó có Quý Đức và cha con Tiền Mễ Lị: “Năm trước Hạ Thị chúng tôi đứng đầu bảng nộp thuế, chẳng lẽ chỗ của chúng tôi không phải ở đó sao?”
Chỗ ngồi là Tiền Mễ Lị sắp xếp giúp Rooney, cô ta là người rất cao minh, xếp cho Tô Lâm Lang ngồi cạnh ông tư Viên của băng 4K, mục đích là muốn gây sự, châm ngòi Tô Lâm Lang và ông tư Viên đấu nhau!
Để người Cảng Thành đấu tranh nội bộ, tập đoàn tài chính của Anh làm ngư ông đắc lợi, đây là chuyện mà cô ta am hiểu nhất.
Mà Thống đốc sẽ ngồi ở cái bàn chính giữa kia, người ngồi bàn đó trừ quan chức Anh đang ở Cảng Thành thì là những người ủng hộ Anh toàn diện ở cả hai phương diện là chính trị và thương mại, hoặc là những người đã phong tước, đang xin tước vị, đương nhiên là không có chỗ cho Hạ Thị.
Rooney tỏ ra rất là khách sáo, anh ta đang định giải thích thì thấy Tô Lâm Lang đột nhiên dùng sức vung tay lên, đúng lúc đó, Tiền Mễ Lị đang ngồi nói giỡn với Quý Đức đột nhiên cúi đầu xuống.
Nhưng anh ta cũng không cho là hai việc này có liên quan đến nhau, cười cười giải thích: “Anh Hạ, cô Tô, nếu lúc trước ông cụ Hạ Trí Hoàn nguyện ý nhận tước vị mà Hoàng gia Anh phong cho thì Hạ Thị đã có thể ngồi bàn đầu.”
Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh, Tiền Mễ Lị bật dậy, hầm hầm đi về phía chồng rồi rống lên: “Rooney, anh điên rồi à?”
Rooney buông tay, vẻ mặt mê mang: “Sao vậy?”
Tiền Mễ Lị nghiến răng nghiến lợi, cô ta kéo chồng đi ra ngoài, một lát sau, có tiếng cô ta rống lên truyền đến từ hàng hiên đối diện,
Tô Lâm Lang nhìn theo bóng dáng hai người biến mất trên hành lang, cô không quên nhếch môi, chớp mắt với Hạ Phác Hồng đang đứng ngoài cửa.
Hạ Phác Hồng nhìn chằm chằm cô nãy giờ, cho nên cậu ta thấy cô dùng cách ném bài Poker để ném ảnh chụp.
Tô Lâm Lang ném một tấm ảnh vào thẳng lòng Tiền Mễ Lị.
Tiền Mễ Lị không biết tấm ảnh từ đâu ra, nhưng vừa thấy tấm ảnh thì cô ta đã rất kích động, kéo chồng đi ra ngoài.
Trước mắt, ở bàn tròn chính giữa, trừ mấy vị quan chức Anh thường trú ở Cảng Thành ra thì chỉ còn bá tước Tiền và Quý Đức.
Tô Lâm Lang lại ném thêm một tấm ảnh, cô khống chế lực tay rất chuẩn, tấm ảnh nhanh chóng xuyên qua sảnh lớn rồi bay về phía bá tước Tiền.
Bá tước Tiền cúi đầu, vừa thấy tấm ảnh trong lòng thì ông ta cũng bật dậy.
Nếu có thể trở lại trước khi xuất phát, cậu ba Hạ điên chắc chắn sẽ xem xấp ảnh kia.
Lý do là vì cậu ta thấy bá tước Tiền vừa xem ảnh chụp thì biểu cảm trên mặt thay đổi ngay lập tức, ông ta đứng phắt dậy.
Sau đó mắt ông ta trợn ngược, cơ thể đổ ngửa ra đằng sau.
Bá tước Tiền chín mươi tuổi, sau khi xem ảnh chụp xong thì lập tức ngất xỉu.
Như vậy, có ai nói cho Hạ Phác Hồng biết, rốt cuộc trên ảnh chụp có cái gì khiến bá tước Tiền sốc như vậy?
…
Thân là đại biểu của người dân Cảng Thành, lát nữa bá tước Tiền phải lên sân khấu phát biểu, bây giờ ông ta gặp vấn đề sức khỏe, đương nhiên là không thích hợp để ngồi ở bàn chính nữa.
Tô Lâm Lang và Hạ Phác Đình đã ra hiệu cho nhau từ trước, anh đã chạy tới đỡ bá tước Tiền.
Tô Lâm Lang cũng theo sát, giúp anh đỡ ông ta dậy.
Thư ký riêng của Thống đốc Cảng tên là Mary, một người phụ nữ trung niên da trắng. Thân là thư ký riêng của Thống đốc, đương nhiên bà ta rất giỏi giang và được việc.