.
Chương 502:
Tiền Mễ Lị đi đâu không thấy, bá tước Tiền lại ngất xỉu, bàn chính không thể trống được, người điều hành là bà ta phải chọn những người khác ở các bàn bên cạnh.
Đúng lúc này thì bà ta nhìn thấy Hạ Phác Đình đang đỡ bá tước Tiền mà năm trước Hạ Thị đứng đầu danh sách nộp thuế, nếu không phải Tiền Đức Man thì anh là người có tư cách lên sân khấu phát biểu nhất, thế là bà ta nói: “Anh Hạ, anh ngồi bàn đầu đi, nếu được thì anh mau chóng nghĩ ra bản thảo phát biểu, nếu không nghĩ ra thì dùng của bá tước Tiền.”
Cứ như vậy, Hạ Phác Đình thay thế chỗ ngồi và tư cách phát biểu của bá tước Tiền một cách hợp tình hợp lý.
Cậu cả Hạ mặc vest ngay ngắn, có vẻ rất là trầm ổn: “Được.”
Lại nói, trừ bá tước Tiền ra thì chỉ có một người Hoa, đó là bạn cũ của Tô Lâm Lang - chủ tịch Quý Đức.
Đừng nhìn ông ta vừa bệnh vừa háo sắc, còn đang ngồi xe lăn, ông ta vẫn rất khách sáo với ân nhân cứu mạng là Tô Lâm Lang.
Hạ Phác Đình phải chuẩn bị bản thảo phát biểu, Quý Đức tranh thủ giới thiệu cho cô biết mấy vị quan chức lớn thường trú ở Cảng Thành.
Một người đàn ông tên Tony có cái mũi đại bàng là Chủ tịch Hội đồng Lập pháp, trông rất uy nghiêm.
Người đeo kính, lùn và hói đầu là William, Chủ tịch Hội đồng nhân dân quận.
Người cao cao gầy gầy, tròng mắt màu xám trắng là Chủ tịch Hội đồng thành phố David.
Người ngồi cạnh Thống đốc là người đầu tiên Tô Lâm Lang thấy khi xem đoạn video, chính là người từng bao Tôn Gia Kỳ, Chánh thanh tra Bob của Ủy ban Điều tiết ngân hàng.
Đương nhiên là cô phải bắt tay họ một vòng.
Thật ra, tuy rằng đây là lần đầu tiên cô gặp mấy vị quan chức lớn thường trú ở Cảng Thành, nhưng trong khoảng thời gian hai tháng từ Giáng sinh đến Tết, ông sáu Lục vẫn luôn thăm viếng những cô gái mà đám quan chức từng bao, điều tra thông tin về họ qua những cô gái này.
Mà xấp ảnh trong tay Tô Lâm Lang, trừ chồng của Tiền Mễ Lị là Rooney vừa bị kéo đi thì chính là của họ.
Lý do Tiền Mễ Lị tức đến mức bỏ ra ngoài là vì cô ta vẫn luôn giúp người khác tuyển gái điếm, kết quả là chồng cô ta lại lén lút ăn vụng, còn bị ông sáu Lục điều tra ra, theo dõi rồi chụp lại.
Tấm ảnh Tô Lâm Lang phi cho cô ta hồi nãy chính là ảnh chồng cô ta ăn vụng bên ngoài.
Những quan chức thường trú ở Cảng Thành này thuộc dạng công tác nước ngoài, hầu hết đều không dẫn người thân theo. Họ đều là đàn ông, trong lúc nghỉ phép thì hầu như đều đi chơi gái.
Bắt tay từng người một, Tô Lâm Lang thử phân biệt một chút, không tồi, trong đó có ba người có ảnh chụp ở trong tay cô.
Lúc họ đi Tiêm Sa Chủy chơi gái thì ông sáu Lục đã bày mưu đặt kế, để những cô gái phố ga chụp lại ảnh khỏa thân vô cùng táo bạo trong lúc họ ngủ say.
Lúc bắt tay Chánh thanh tra Ủy ban Điều tiết ngân hàng Bob, ông ta khen cô: “Cô Tô, sườn xám của cô trông thật tao nhã.”
“Cảm ơn vì lời khen.” Tô Lâm Lang nói, cô nhướn mày: “Thưa ông, hộp thuốc của ông rơi trên mặt đất phải không?”
Bob cúi đầu nhìn rồi cười: “Chết thật, xem tay chân tôi vụng về thế nào này, đúng là hộp thuốc của tôi.”
Ông ta quá béo, khom lưng rất là khó nhọc, Tô Lâm Lang giúp ông ta nhặt hộp thuốc lên rồi để trên bàn.
Lại nói, người thích chơi gái đều tương đối háo sức, Bob đúng là người như vậy, khi Tô Lâm Lang giúp ông ta nhặt hộp thuốc lên, Thống đốc vào bàn, mọi người đều đứng dậy vỗ tay, ông càng ta không kiêng nể gì mà nhìn chằm chằm vào eo cô.
Theo tình báo mà ông sáu Lục điều tra được thì Bob thích hút cần sa để trợ hứng.
Ông ta xịt nước hoa rất nồng, có lẽ là để che giấu mùi cần sa trên người, vừa nãy Tiền Mễ Lị ngồi gần ông ta, lúc này cô ta còn chưa về, Tô Lâm Lang tạm thời ngồi vào chỗ đó.
Những lời Thống đốc nói cũng chỉ là mấy câu chúc mừng năm mới thông thường, cùng với đại diện cho Nữ hoàng, chính phủ nước Anh bày tỏ sự quan tâm và yêu thương tới người dân Cảng Thành, sau đó lặp lại mục đích của chính phủ Anh: Vì để người dân Cảng Thành có cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn!
Tuy rằng chỉ là mấy lời thông thường, nhưng bây giờ người dân Cảng Thành dành rất nhiều tình cảm cho Nữ hoàng. Lúc Thống đốc Cảng nhắc tới Nữ hoàng, không những các quan chức thường trú Cảng Thành đưa tay lên ngực làm dấu thập tự mà cả Quý Đức cũng vậy.
Đây là một bữa tiệc được tổ chức hàng năm, nên hòa thuận vui vẻ.
Chờ Thống đốc phát biểu xong, Tiền Mễ Lị chắc cũng nhận ra rằng Tô Lâm Lang đang phá rối, cô ta vội vàng chạy tới.
Nhưng lúc này Hạ Phác Đình đã lên sân khấu, Tô Lâm Lang đang nói chuyện với ông Bob, cô ta đành phải ngồi tạm vào chỗ cũ của Tô Lâm Lang, chờ lát nữa lại nghĩ cách đổi chỗ.