.
Chương 576:
Có điều Tô Lâm Lang lại nói: "Chị Cầm, Cửu Long chỉ là nơi rất nhỏ, ông trùm xã đoàn cũng chẳng có gì oai phong, đến năm 1997 tất cả mọi người sẽ bị càn quét sạch, bất kể là ai xưng vương, danh lợi phù phiếm cũng chẳng quá mười năm, chỉ là cái danh xưng vua của Cửu Long thôi mà, sao xứng tầm với đôi mắt của Phác Hồng nhà tôi được."
Cô lại nói thêm: "Chẳng phải bang 4K không can dự bán dâm sao, nhưng cược và mua dâm bù trừ cho nhau đấy, có con bạc, nhất định cũng sẽ có sâu đá phò, bởi vì đen đỏ chính là đá phò*, tôi vì muốn quét sạch tình trạng đá phò ở Tiêm Sa Chủy mà hao tổn không ít công sức, nếu như tôi thật sự thua bang 4K, cô không tự mình móc mắt của tôi, tôi cũng tự móc đôi mắt mình ra, bởi vì một Tiêm Sa Chủy toàn là phò là điều tôi không muốn thấy, tôi chê dơ."
(*)Đây là một cách lấy độc trị độc khi cho rằng dính tới gái gú là đen đủi thì lựa chọn đen đủi để lấy lại may mắn cũng như chơi đen đỏ, lấy vận đen đi đánh bài, thắng sẽ đỏ vận.
So với đàn ông, phụ nữ thường cảm tính hơn.
Chị Cầm đã điều tra rất nhiều về Tô Lâm Lang, cũng biết cô chiếm Tiêm Sa Chủy, mở cửa hàng mỹ phẩm đều không phải vì muốn kiếm tiền, mà là vì muốn cứu vãn những cô gái vì bị cuộc sống ép buộc mà lâm vào bước đường không thể không đi làm gái bán hoa.
Dựa vào sự nghị lực của mình và cùng là một người phụ nữ mạnh mẽ, càng hiểu rõ thì bà ta càng thích con người của Tô Lâm Lang hơn.
Hơn nữa chỉ cần là phụ nữ, thì luôn căm thù đến tận xương tủy việc bán dâm.
Thử hỏi, con dâu của gia đình giàu nhất Cảng Thành lại vì giảm bớt số lượng gái bán hoa trên đường phố mà cố gắng hết sức có thể, vì muốn cho những cô gái ấy một cơ hội thay đổi số mệnh, tình nguyện hiến dâng đôi mắt của mình trên bàn cược, đều là phụ nữ, chị Cầm sẽ nghĩ sao?
Im lặng hồi lâu, chị Cầm mới lên tiếng nói: "Đều là phụ nữ, tôi rất hy vọng cô sẽ thắng, nhưng cô Tô, việc bán hoa và kinh doanh sòng bạc thì chỉ cần còn có đàn ông thì vẫn sẽ còn, tương lai sau này, dù cho là năm 1997, thì hai ngành nghề này cũng sẽ không biến mất, không chỉ có Cảng Thành là như vậy, mà toàn thế giới cũng đều như vậy, cô chỉ vì chút chuyện đó mà đánh cược đôi mắt của mình..." Có phải có chút ngu không.
Thật sự thì những thứ như mua bán hoa, sòng bạc, hút chích, chỉ cần đàn ông còn tồn tại, thì ngành nghề này tuyệt đối sẽ không biết mất.
Tô Lâm Lang cũng đồng ý với nhận định này.
Tuy nhiên việc này với chuyện cô muốn làm không đối lập với nhau, hơn nữa cái Tô Lâm Lang muốn là biện pháp có thể thuyết phục chị Cầm.
Cô nói: "Chị Cầm, Đại Lục năm 1949 của chúng ta, Thượng Hải từng cải cách hơn một trăm ngàn trạm có gái bán hoa, chính ở thời điểm hiện tại, Đại Lục vẫn đang nghiêm cấm đá phò, hút chích, cá cược, những tệ nạn xã hội này là thói hư tật xấu của đàn ông, thật sự không thể xóa bỏ hoàn toàn, nhưng tệ nạn này ở Đại Lục, sẽ như con chuột chạy ngoài đường bị mọi người đánh đuổi, là thứ dơ bẩn không thể thấy khi đặt ngoài ánh sáng mặt trời."
Sống ở Cảng Thành quen rồi nên mọi người cảm thấy việc đá phò, hút chích, đánh bạc là chuyện thường thôi.
Nhưng ở Đại Lục, ba thứ này là tệ nạn xã hội bị cấm.
Sự khác biệt đang bày ra trước mắt.
Số lượng đàn ông Đại Lục có hành vi đá phò, hút chích, cá cược ít hơn Cảng Thành rất nhiều.
Tô Lâm Lang đã nói đến như vậy, chị Cầm nhất định sẽ tò mò, sẽ đi điều tra, mà số liệu điều tra được, nhất định sẽ khiến bà ta kinh ngạc, hơn nữa, Tô Lâm Lang tin bà ta cũng sẽ vì thế mà có cách nhìn khác về Đại Lục.
Khựng lại một lúc, Tô Lâm Lang lại nói: "Còn nữa, chị Cầm, tôi khuyên cô đừng có nâng đàn ông quá cao, chí ít cá nhân tôi thấy, trí thông minh của ông tư Viên thua xa cô, cô mới là người thích hợp làm trùm."
"Tôi ư, sao có thể?" Chị Cầm cười một cái, nói: "Cô Tô, đường phố Cảng Thành cho đến tận ngày nay, chưa có tên trùm nào là nữ cả."
Tô Lâm Lang hỏi ngược lại: "Vậy tôi thì sao? Chẳng lẽ không phải là nữ sao?"
Chị Cầm kinh ngạc.
Tư tưởng ăn sâu bén rễ trong đầu bà ta đó là phụ nữ không thể làm trùm, mở bang hội, nhưng trên thực tế, Tô Lâm Lang không những đã làm được, riêng bà ta cũng là nhị đường chủ, thậm chí còn từng là một tên trùm oai phong lẫm liệt.