.
Chương 577:
Lần đầu giao chiến đấu khẩu, lời không thể nói quá rõ ràng, gợi chuyện đúng lúc thì nên dừng.
Chị Cầm còn đang kinh ngạc, Tô Lâm Lang đã nói: "Vậy cô hãy in hợp đồng đi, sau đó mang tới cửa cho tôi."
"Được." Chị Cầm đáp, rồi cúp máy.
Tô Lâm Lang đang lái xe giữa đường thì nhận được điện thoại, bắt điện thoại thì không thể lái xe, cô dừng xe ở bên đường.
Sau khi cúp điện thoại, khóe môi cô cong lên.
Hạ Phác Đình ngồi ở ghế phụ, nghe vợ mình nói chuyện điện thoại cả nửa ngày, toàn là nói tiếng lóng trên giang hồ, liền hỏi: "Ai gọi vậy?"
"Nhị đường chủ của bang 4K, chị Cầm." Tô Lâm Lang nói.
Vệ sĩ của nhà họ Hạ sẽ thường xuyên báo cáo tình trạng nhà họ Hạ cho Hạ Phác Đình, cho nên anh biết hai đứa em trai ngốc của mình đã bị bang 4K nhắm tới, cũng biết nguyên nhân là do ông tư Viên muốn xưng bá Cửu Long.
Anh cũng biết, dựa vào tính cách của vợ mình, sẽ không ngồi yên chờ chết.
Dựa vào nội dung nghe được đại khái từ cuộc nói chuyện vừa rồi, anh nói: "Em gái muốn quấy nhiễu nội bộ, rồi làm tan rã bang 4K chứ gì."
Thật sự là như vậy.
Điều kiện mà ông tư Viên đưa Tô Lâm Lang đã tiếp nhận, nhưng đó cũng chỉ là bề ngoài thôi.
Cô phải tô thêm sắc màu cho kế hoạch của ông ta, đương nhiên bước thứ nhất rất đơn giản, chính là chia rẽ mối quan hệ liên minh của chị Cầm và ông ta.
Chị Cầm là người thông minh lại có mưu lược, sau vụ giết chồng kia bà ta thật sự có thể lên làm trùm.
Nhưng bà ta lại không, rõ ràng là bà ta có năng lực, nhưng bà ta lại không dám, bởi vì tư tưởng luôn ăn sâu trong xương máu của bà ta là đàn ông là phái mạnh phụ nữ là phái yếu, và yếu thì luôn sùng bái kẻ mạnh, cho nên bà ta luôn đứng sau hỗ trợ ông tư Viên. Và chỉ cần phá hỏng mối liên minh này của hai người họ, sức chiến đấu của ông tư Viên sẽ mất đi một nửa.
Đến lúc đó Tô Lâm Lang lại khiêu chiến ông ta, thì chắc chắn sẽ có cơ hội thắng.
...
Bởi vì chuyện thuê người khác đi giết người, Hạ Phác Đình đã điều bốn vệ sĩ của Hạ Bình An đi theo dõi cậu của anh là giám đốc Hứa.
A Quý cũng được Tô Lâm Lang điều đến Bắc Bình, trước mắt trong nhà chỉ còn lại ba vệ sĩ, muốn đi phá đảo đương nhiên không đủ.
Hạ Phác Đình lập tức đưa ra quyết định, nói: "Em gái, chúng ta lái xe đến bệnh viện trước đi, sau đó đi đến Sơn Trang đón vài người."
Đi bệnh viện trước, là bởi vì đêm hôm qua hai vợ chồng họ lâu ngày mới gặp lại, có chút kích động, nên làm ra chút chuyện ngoài ý muốn, nên anh phải tìm bác sĩ kiểm tra cho vợ xem có cấn bầu hay không. Đến sơn trang, là bởi vì đối phó với bang 4K, đó là chuyện rất quan trọng, đương nhiên phải báo cho Hạ Trí Hoàn biết.
Bọn họ phải đi xin ông cha già thêm vệ sĩ, đồng thời còn phải nhờ Hạ Trí Hoàn liên lạc với ông cụ Cố Thiền Kỳ và ông cụ Quý Thuyên.
Lỡ như Tô Lâm Lang thật sự thua ván cược, thì chơi dơ vậy, mấy ông cụ có thể đứng ra làm người hòa hoãn, hủy bỏ hoặc thay đổi điều kiện đặt cược.
Tục ngữ nói rất đúng, người trong giang hồ, thân bất do kỷ.
Thời buổi hiện tại muốn đòi được tiền ở Cảng Thành, thì phải nắm cán dao, nếu không thì chỉ có chịu thiệt thòi mặc cho người khác ức hiếp làm thịt, mặc cho người ta chém.
Có điều nếu muốn giành địa bàn chiếm lợi nhuận, cũng phải hạn chế độ nguy hiểm đến mức thấp nhất.
Hạ Phác Đình suy nghĩ một lát, cầm điện thoại của Tô Lâm Lang, gọi lại cho chị Cầm, nói trước: “Tôi là Hạ Phác Đình.”
Người giàu nhất Cảng Thành chủ động gọi điện thoại tới, đương nhiên chị Cầm cảm thấy sợ hãi khi bỗng nhiên được coi trọng mà, vội nói: “Xin chào ngài Hạ.”
“Mắt của người nhà họ Hạ sẽ không một ai được đặt lên bàn cược, sửa lại điều khoản thành ba trăm triệu đi, sáng ngày mai tôi lập tức viết chi phiếu, bên cô cầm chi phiếu trước, ngày mai nếu như chủ tịch Tô của chúng tôi thua, tôi sẽ ký ngay tại chỗ.” Hạ Phác Đình nói.
Đừng thấy Cửu Long lớn và nhiều sòng bạc như vậy mà lầm, thật ra lợi nhuận một năm mà ông tư Viên thu về nhiều nhất chỉ có một trăm triệu.
Ông ta còn phải nuôi nhiều người thế kia, nên tiền về túi ông ta cũng chỉ vỏn vẹn ba mươi triệu, lấy ba trăm triệu ra thay thế cho một đôi mắt, thử hỏi ông tư Viên sẽ chọn cái nào?
Không cần nói, đương nhiên là tiền.