.
Chương 604:
Tô Lâm Lang vươn tay ra, Tống Thời Vu đưa bản thỏa thuận lên. Cô chuyển nó cho ông tư Viên, nói: "Vậy ký cái này trước đi."
Ông tư Viên cũng vươn tay, chị Cầm đưa ống xúc xắc trong suốt lên. Ông ta bỏ năm viên xúc xắc vào, tung cả ống lên trời rồi mới nhận thỏa thuận, lật xem, bả vai nghiêng một cái, ống xúc xắc vừa vặn nằm ngay vai ông ta.
Ống xúc xắc lăn từ bả vai ông ta xuống một bên khác, ông cũng nhanh chân đi về phía phòng làm việc bên cạnh.
Sau khi vào phòng làm việc, vai hơi nhếch lên, ống xúc xắc lăn nhanh xuống.
Ông ta đặt thỏa thuận lên bàn bằng tay mới tung xúc xắc ban nãy, xúc xắc trong ống xoay mấy vòng rồi. Ông ta đập lên bàn, qua ống trong suốt có thể thấy, là năm con một nút đỏ.
Ông ta nói: "Để tôi ra quy tắc, cược trước lắc sau, thấy sao?"
Sau đó, ông ta quơ ống xúc xắc, ném thêm vào, lắc một lượt. Xúc xắc xoay lộc cộc, chín viên xúc xắc, chốc sau thành ba cột toàn sáu.
Ông ta là thầy của Bạch Cốt Trảo, ông ta tung xúc xắc không cần chơi bẩn.
Vì ông ta đã luyện kỹ năm đến độ hoàn hảo, ống năm viên xúc xắc, ông ta muốn gieo ra bao nhiêu sẽ được bấy nhiêu.
Cược trước lắc sau lại càng khó hơn.
Vì không những phải đoán mà còn cần gieo ra điểm số nhất định.
Ông tư Viên hơn bốn mươi tuổi hãy còn xanh tóc, mặt mày hồng hào, khỏe như vâm như hùm đột nhiên chỉ ống xúc xắc đăng bay trên trời, thấy nó sắp bay lên đầu Hạ Phác Hồng thì vươn tay vồ, đưa cho cậu ta: "Cậu thử lắc xem."
Đương nhiên tài nghệ của Hạ Phác Hồng không ghê gớm như ông ta, nhưng đúng là cậu ta có tập ở nhà, vẫn lắc được.
Cậu ta cũng có thể lắc được số điểm mà mình muốn, nên cậu ta rất tự tin.
Nhưng sau khi nhận ống xúc xắc, định lắc thử thì nghe Tô Lâm Lang nói: "Ông tư, ký hợp đồng trước đi."
Ông tư Viên lấy mực đóng dấu ra, định đóng vào.
Chị Cầm thấy có gì đó không ổn, muốn ngăn cản ông ta, nhưng ông tư Viên đã ấn mực rồi điểm chỉ, vì thỏa thuận của Tô Lâm Lang rất đơn giản, chỉ có mấy chữ: Ai thua thì người đó giản tán club, rời khỏi Cửu Long.
Là đàn ông, chỉ cần bị chọc tức, bị khiêu khích thì sẽ sinh ra dục vọng muốn đánh bại đối thủ. Vả lại, đổ xúc xắc công khai, cứ lắc theo số điểm mình đặt ra là sở trường của ông tư Viên, trước nay ông ta chưa thua bao giờ.
Ông ta ký tên mình lên thỏa thuận rồi giơ tay ra mời Hạ Phác Hồng: "Cậu lắc đi."
Hạ Phác Hồng vừa lắc thử thì tái cả mặt, nhìn Tô Lâm Lang.
Hạ Phác Chú đứng xem cũng sốt ruột: "Sao vậy anh?"
Đây là lần đầu tiên Hạ Phác Hồng tiếp xúc với xúc xắc làm bằng xương đầu người, nó khác xúc xắc thường, rất nhẹ.
Cậu ta từng tập xúc xắc thường nên cho rằng mình làm được.
Nhưng xúc xắc xương người này thật sự làm khó cậu ta.
Cậu ta cũng thẳng thắn, nói: "Ông chủ Viên, trọng lượng của xúc xắc này hơi khác, tôi cần tập ít nhất bốn mươi tám tiếng."
Ông tư Viên nhếch môi cười: "Cô Tô, đã cược là không đợi được đâu, hay là đích thân cô ra trận đi."
Ông ta vẫn không quên ăn miếng trả miếng, nói thêm: "Cô chủ động đòi cược với tôi đấy, không bỏ dở giữa chừng được đâu."
Vệ sĩ của nhà họ Hạ, chân tay của sòng bạc, nhân viên chia bài các kiểu đều đang đứng ngoài phòng.
Thấy Tô Lâm Lang chuẩn bị ăn quả đắng, người ở sòng bạc cùng nở nụ cười.
Anh em nhà họ Hạ và vệ sĩ gia đình đều tái mặt.
Vì họ biết rõ, Tô Lâm Lang sẽ không chơi.
Nhưng lúc này, cô nhận ống xúc xắc, lắc lắc mấy cái một cách vụng về rồi khó xử nói: "Hay là để tôi thử xem sao, cược to một lần, xem thóc có hóa gà được không, thua thì tôi sẽ rời khỏi Tiêm Sa Chủy, về nhà họ Hạ làm phu nhân nhà giàu thôi."
Nghe vậy, người của sòng bạc càng cười tươi hơn.
Người nhà họ Hạ thì thấy cô nói cũng đúng nên không sốt ruột.
Lúc này, cả hội trường, trừ chính chính Tô Lâm Lang thì chẳng ai tin cô sẽ thắng.
Cô mặc áo sơ mi tơ tằm mà Hứa Uyển Tâm đặt may riêng, rủ xuống trông rất yểu điệu, form áo cũng đẹp, phác họa dáng người đẹp đẽ của cô.
Cô nhặt mấy con xúc xắc lên, sờ thử rồi nói: "Khó tin thật, thứ này làm bằng xương người cơ đấy. Ông tư cũng ác ghê."
Cô bỏ năm viên xúc xắc vào ống, nói: "Ván đầu thì để thôi. Tôi đặt năm con một."
Ông tư Viên cười: "Cô muốn lắc ra năm con cùng số đấy à? Tham vọng ghê đấy."
Năm con năm điểm, đây gần như là vương bài trong xúc xắc rồi, người bình thường không lắc được.