Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang (Dịch Full)

Chương 605 - Chương 605:

. Chương 605:
Tô Lâm Lang ném xúc xắc lên bàn, lắc đại mấy cái. Ống xúc xắc trong suốt, mọi người đều thấy, thật sự là năm con một.

Đám tay chân và nhân viên xào bài, chia bài đột nhiên tắt ngúm nụ cười. Vẻ mặt ông tư Viên cũng bớt tươi tắn hơn. Ông ta nhận ống xúc xắc, ném lên trời rồi bắt lại. lắc lắc mấy cái rồi đập "bộp" một phát: "Lốc."

Năm con xúc xắc lần lượt ra một hai ba bốn năm, chính là "lốc" trong đổ xúc xắc, cũng là vương bài.

Bảo cược thì cược, đã bắt đầu cược rồi, đây là ván đầu tiên, thế hòa.

Tô Lâm Lang nhận ống xúc xắc, cầm không chắc nên xúc xắc đổ đầy ra đất. Cô chậm rãi nhặt lên trong ánh nhìn sáng rực của ông tư Viên, vừa nhặt vừa nói: "Mặc dù mới gặp ông tư lần đầu nhưng tôi hiểu một chuyện: Ông tư mở sòng bạc không phải để kiếm tiền mà là để giúp các anh em 4K mưu sinh, kiếm đường sống."

Ông tư Viên biết Tô Lâm Lang vốn không biết chơi xúc xắc nhưng lại có thể lắc ra năm con cùng số, việc này rất bất thường.

Trực giác ông ta mách bảo rằng cô gian lận nên muốn giám sát từng hành động của cô, bắt quả tang tại trận.

Nhưng mà, kẻ đáng sợ hơn kẻ địch là tri kỷ.

Tô Lâm Lang của bây giờ nói có thể nói là rất hiểu ông ta. Ông ta mở sòng bạc, mặc dù cũng muốn kiếm tiền nhưng muốn làm vua hơn, trừ việc đó ra thì ông ta đối xử với người dưới trướng rất tốt.

Như Tô Lâm Lang nói vậy, ông ta cũng chỉ muốn kiếm đường mưu sinh cho đàn em mình thôi.

Vì một câu nói tri kỷ của cô mà ông tư Viên mất tập trung. Ông ta đáp: "Cô Tô hiểu tôi đến lạ đấy."

Cuối cùng Tô Lâm Lang cũng nhặt xúc xắc lên, ung dung bỏ vào ống, nói: "Nhưng ông tư có nghĩ đến việc tới năm 97, chính phủ sẽ lại nghiêm cấm đánh bạc, đến lúc đó đám anh em này của ông phải làm sao?"

97 chính là tâm bệnh của người ở đây.

Mà nước Hoa còn có một câu chuyện đó là "thành tâm thì linh nghiệm", tức là, sự chân thành có thể đánh bại tất cả.

Tô Lâm Lang hỏi câu này rất chân thành, ông tư Viên lại cảm động, vì ông ta cũng đang cân nhắc sau 97 thì mình và đám đàn em nên làm gì, đi con đường nào, thế là ông ta lại phân tâm.

Mặc dù ông ta vẫn nhìn Tô Lâm Lang chằm chằm nhưng lại thất thần.

Cô cũng nhìn ông tư Viên, mỉm cười rồi nói: "Tôi cũng cược một lốc."

Lắc ào ào mấy cái rồi dừng, ông tư Viên cúi đầu xem. Trời ơi, cô ấy vẫn lắc ra một lốc thật!

Ông ta nhận ống xong không còn ra vẻ nữa mà nhếch môi: "Báo."

Báo là năm con sáu. Ông ta lắc xong, dừng lại. Đương nhiên, vẫn là loạt sáu, là báo.

Đã xong hai ván, hai đều.

Tô Lâm Lang nhận ống xúc xắc, cười nói: "Ván cuối cùng, một lượt quyết định thắng thua, tôi cũng chọn độ khó cao đi. Tôi lắc một cột ra nhỏ nhất là một điểm, phía dưới lần lượt là hai ba bốn năm theo thứ tự."

Cô lắc ống, cười nói: "Ông tư trước hay tôi?"

Hạ Phác Húc và Hạ Phác Chú cũng đang quan sát, mặc dù không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng thấy ông tư Viên vốn chỉ đang chơi đùa nhàn tản giờ lại cực kỳ lo lắng, hai người cũng im.

Nhìn ra cửa, cao bồi Jack, Bạch Cốt Trảo và đám tay chân sòng bạc đều không cười mà kinh ngạc hết nấc.

Hạ Phác Húc và Hạ Phác Chú nhìn nhau, trực giác mách bảo sắp có chuyện lớn xảy ra nhưng không biết là chuyện lớn gì.

Lúc này, ông tư Viên lùi về sau hai bước, nói: "Cô Tô, xem ra tôi đã coi thường cô rồi."

Tô Lâm Lang nhàn nhã cười: "Làm gì có, tôi lại cảm thấy ông tư Viên đánh giá tôi quá cao rồi."

Ông tư Viên lại lùi về phía cạnh bàn, tay gõ nhẹ lên mặt bàn.

Cột là cách lắc xúc xắc thành một cột thẳng, theo thứ tự là một hai ba bốn năm. Đây là tuyệt chiêu của ông tư Viên, mà ông ta phải tập mỗi ngày mấy năm liền mới được.

Vì đúng lĩnh vực mình am hiểu, ông ta cũng muốn dạy dỗ Tô Lâm Lang nên mới ký hợp đồng ngay.

Vì từ lúc vào sòng, Tô Lâm Lang không lên chơi, toàn để Hạ Phác Hồng đánh giúp mình nên ông ta tưởng cô không biết đánh, lần đầu là khinh địch, để cô có cơ hội chơi bẩn nên ván đầu tiên là thế hòa.

Ván thứ hai cô dùng lời nói để quấy nhiễu ông ta, để ông ta không phát hiện ra chiêu gian lận của cô nên lại hòa.

Khi ông ta còn đang nghĩ cô gian lận kiểu gì thì cô lại đoạt bài của ông ta, chính là cột.

Mà bây giờ, chỉ cần cô có thể làm thành cột, cũng là bài khó nhất trong đổ xúc xắc thì ông tư Viên không cần lắc cũng xác định thua.

Nhìn lại mưu kế của cô thì thấy thật ra không phức tạp, chỉ là "con nai vàng ngơ ngác, đạp chết bác thợ săn" thôi.

Thế mà ông tư Viên lại có thể thua trong tay cô ở lĩnh vực mình am hiểu nhất.

Đây mới là điều đáng sợ.

 


Bình Luận (0)
Comment