.
Chương 632:
Nghe nói lúc này, chắc hẳn cô ta đang đấm bóp Quý Đức, trong vừa đấm bóp vừa nói chuyện, người mà cô ta đang nói đến chính là Quý Đình Hiên.
Quý Đức cứ luôn mắng con trai mình, thỉnh thoảng sẽ nói đỡ rồi lại khuyên Quý Đức, bảo ông ta bớt mắng con trai lại.
Cô ta dịu dàng thật đấy, Tô Lâm Lang nghe thấy giọng nói đó xương cốt cũng tê tái.
Nhưng tất nhiên, cô sẽ không vô duyên vô cớ đi nghe lén Lưu Bội Cẩm.
Mà là do ba quản lí của Hạ thị đã chết trong một vụ tai nạn xe hơi ở Bắc Bình, người liên quan trực tiếp đến họ chính là giám đốc Hứa.
Trông có vẻ Lưu Bội Cẩm như không liên quan gì đến giám đốc Hứa nhưng lại rất thân thiết hay đi làm đẹp với bà Hứa, bọn thường xuyên cùng nhau sang Nhật Bản để làm đẹp, đến Thụy Sĩ để đắp nhau thai cừu, hơn nữa cô ta còn cố ý tìm đến nhà nhắn nhủ chuyện của Hạ Phác Hồng nên Tô Lâm Lang liền nghi ngờ cô ta.
Tất nhiên, trước tiên khoan hẵng đánh rắn động cỏ, cô chậm rãi nghe lén để tìm ra động cơ và bằng chứng.
Tô Lâm Lang nghe một hồi liền đi ngủ, nửa đêm canh ba, điện thoại bàn ở đầu giường bỗng nhiên vang lên, cô đưa tay nghe máy: "Anh trai?"
Trong giọng nói của cậu cả Hạ còn mang theo sợ hãi, anh nói trước: “Thế mà cô gái đó lại biết anh thích nước hoa mùi cam hơn, cô ta còn nói, nghe nói anh rất thích con gái Đại Lục da trắng, quả nhiên, có người xúi giục cô ta đến quyến rũ anh!”
Sau đó lại nói: "Nếu không phải em gái nhắc nhở, chắc ai lại bỏ lỡ vô ích manh mối này rồi, anh với chú Bình An đều quá sơ suất!”
Mấy tên vệ sĩ đã thẩm vấn rất lâu, khách sạn cũng phối hợp điều tra nhưng cuối cùng bọn họ cho rằng đó chỉ là một vụ án bẫy sắc bình thường.
Cứ tưởng cô gái đó giống như Lý Phụng Gia lăn lộn ở Cảng Thành, cô ta chỉ muốn ở bên người giàu có, muốn gả vào nhà giàu.
Anh cũng muốn báo cảnh sát rồi đuổi cô ta đi là được.
Vẫn là do Tô Lâm Lang nói nhiều thêm một câu nên mới nhắc nhở được Hạ Phác Đình.
Vì cái bẫy này nên anh mới phát hiện, ‘cô bạn thân’ ở Cảng Thành của cô gái kia đang gặp phải vấn đề lớn.
Vậy cũng có nghĩa bẫy sắc chỉ là vẻ bề ngoài, hễ cậu cả Hả mà nổi chút dục vọng nào thì sẽ phải mất mạng!
Tuy có thể kiếm tiền, nhưng nhát gan lại còn sợ chết, người chồng cậu ấm của Tô Lâm Lang đang cần gấp sự an ủi của vợ mình.
Cô vội vàng nói: “Không phải em đã nhắc nhở anh rồi sao, chúng ta không được sợ nhé.”
Nhưng lại nói: “Sau này anh phải vấp một lần khôn hơn một chút, dù việc gì cũng phải để ý hơn, với người hầu cũng vậy.”
Cậu cả Hạ ngoan như một chú mèo con, trong giọng điệu vẫn còn sợ hãi: "Giống như Linda Tôn với A Mỗ vậy, đây là một bài học sâu sắc!"
Phải nói lúc đầu anh bị Linda Tôn âm mưu hãm hại, đến bây giờ thì suýt chút nữa bị nhân việc phục vụ hãm hại, kì thực cũng chẳng oan uổng.
Nhưng cũng không trách anh được, vì đó là một kiểu khoảng cách khó mà vượt quá giữa các tầng lớp.
Cho dù từ nhỏ Hạ Phác Đình đã dốc sức làm việc ở trung tâm thương mại.
Cho dù anh cũng hiểu rõ quy luật phát triển kinh doanh, biết cạnh tranh với các đối thủ kinh doanh, hiểu làm sao để có thể kiếm được tiền từ tay của những người ở tầng lớp thấp nhất.
Nhưng anh không biết làm thế nào để hiểu được hỉ nộ ái ố và mục đích làm việc của những người ở tầng lớp thấp nhất ấy, thậm chí anh chưa từng quan tâm đến bọn họ, cho nên đầu tiên có A Mỗ, sau đó là nhân viên phục vụ Tiểu Phương, anh luôn gặp chuyện từ mấy người ở tầng lớp thấp nhất này.
Tất nhiên nhân viên phục vụ Tiểu Phương là do bị lợi dụng.
Người lợi dụng cô ta dựa vào khát vọng với tiền bạc và sự phồn hoa của một cô gái chưa trải sự đời, dụ dỗ cô ta bằng cuộc sống ảo tưởng ở Cảng Thành và được nhà giàu bao nuôi, còn chỉ cho cô ta thói quen sống và sở thích của Hạ Phác Đình như là một pháp bảo giành lấy chiến thắng.
Điều này chỉ có thể chứng minh một vấn đề: kẻ ám hại ba vị quản lí lại nhắm vào Hạ Phác Đình.
Muốn tìm cơ hội tiếp cận anh, lặng lẽ ám sát anh.
Tất nhiên, nếu Tiểu Phương chưa bị đuổi đi, người vẫn còn ở đó thì mọi chuyện sẽ dễ giải quyết hơn, Hạ Phác Đình cũng không quấy rầy đến cảnh sát, mà là bảo vệ sĩ hỏi cho ra số điện thoại và tên của cô bạn thân ở Cảng Thành của Tiểu Phương, Tô Lâm Lang có thể điều tra có mục tiêu hơn.
Nói xong những chuyện này, cậu cả Hạ lại nói: "Em gái, có lẽ tuần sau nữa anh mới có thể quay về."