Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang (Dịch Full)

Chương 664 - Chương 664:

. Chương 664:
Thật ra là đứa con trai nhỏ Cố Mãn Quan không nên thân, có suy nghĩ viển vông chạy đến Đại Lục mở sòng bạc, khiến ông cụ Cố vốn mập mạp tức giận đến nỗi gầy đi, nhưng dù gầy đi, quả thật nhìn ông ta lại có vẻ khỏe mạnh hơn.

Ông cụ Cố đánh giá từ trên xuống dưới, ông ta cảm khái nói: "Cô Tô đúng là oai hùng hiên ngang, hôm nay nên thúc ngựa chạy một vòng."

Lưu Bội Cẩm và Ishida Shoroku liếc nhau, cả hai đều ngạc nhiên.

Mặc dù tin tức của bọn họ nhanh nhạy, nhưng đều là nghe ngóng từ xã hội đen Cửu Long, cũng chỉ biết Tô Lâm Lang nói một không nói hai.

Chuyện cô đại chiến với Trương Hoa Cường ở sân đua ngựa, giải cứu cháu trai Cố Khải Toàn của nhà họ Cố đều là bí mật rất ít người biết.

Vậy nên bọn họ cũng không biết tầm ảnh hưởng của cô đối với các gia tộc lâu đời ở Cảng Thành như thế nào.

Cố Thiên Kỳ là cổ đông lớn nhất của sân đua ngựa, từ khi sân đua ngựa Sa Điền có lợi nhuận, tài sản của nhà họ Cố đã gần bằng với Hạ Thị.

Ông cụ này vốn chưa từng hoà thuận với Hạ Trí Hoàn.

Nhưng thế nhưng ông ta lại làm trò trước mặt tất cả các phóng viên, Quý Đức, Ishida Shoroku đều vươn tay ra, nhưng ông ta lại đi về phái Tô Lâm Lang.

Ông ta vòng qua Quý Đức và Ishida Shoroku, nắm lấy tay Tô Lâm Lang.

Ông cụ Quý Thuyên ngồi xe lăn, sau khi tiến vào, cũng duỗi tay từ xa, cười nói: "Cô Tô."

Người đứng đầu ngành vật liệu xây dựng ở Châu Á lại càng phô trương hơn, ông ta nắm tay Tô Lâm Lang, vỗ vỗ mấy cài, mặc dù vẻ mặt có hơi buồn rầu, nhưng lại cười rất hiền lành: "Có lẽ lâu rồi chúng ta không gặp, tôi không tiện ra ngoài, cô cũng không đến thăm ông già này."

Tô Lâm Lang cười nói: "Sau này có thời gian, tôi sẽ đến thăm ông."

"Cũng không cần thiết, mấy người trẻ tuổi các cô bận rộn công việc, thỉnh thoảng đi ngang qua thì vào nhà ngồi một lúc, tâm sự với Đình Hiên, tôi đã rất vui vẻ rồi!" Ông cụ Quý Thuyên vỗ tay Tô Lâm Lang.

Nói ý vị sâu xa.

Rõ ràng Quý Đình Hiên đã kể chuyện Lưu Bội Cẩm hạ độc ông cụ cho ông cụ, ông cụ cảm kích Tô Lâm Lang, vậy nên mới có thể nói như vậy.

Lưu Bội Cẩm liếc nhìn Ishida, hai người càng ngạc nhiên hơn.

Lưu Bội Cẩm là tiểu tam thượng vị, cha chồng đề phòng cô ta như đề phòng cướp, nếu không cô ta sẽ không độc ác, muốn hạ độc chết ông ta.

Nhưng cha chồng ở nhà không nói chuyện kinh doanh bất động sản thì bơi móc tật xấu của cô ta, gây phiền toái cho cô ta, thế nhưng khi gặp Tô Lâm Lang lại cười tươi như vậy, sao lại thế này?

Lưu Bội Cẩm là một chuyên gia quan hệ xã hội, lần đầu tiên từ khi sinh ra cô ta nghi ngờ năng lực của mình.

Chớp mắt Hạ Trí Hoàn cũng đi vào, đương nhiên ông ấy cũng ngồi xe lăn, Hạ Phác Hồng đẩy ông ấy.

Ông cụ ý bảo cháu dâu đến đẩy mình, ông cụ muốn trò chuyện với mấy người bạn già.

Đương nhiên ở bên ngoài phòng VIP này có vô số vệ sĩ, tất cả phóng viên đều bị đuổi ra ngoài, cho dù là ai, từ giờ trở đi đều không được tuỳ ý tiến vào.

....

Người già ra ngoài đều dẫn theo cháu trai, Quý Thuyên dẫn theo Quý Đình Phong và một người con của vợ lẽ, Quý Đình Võ.

Cố Thiên Kỳ chỉ có một cháu trai duy nhất là Cố Khải Toàn lại đang ở Anh.

Nhưng cháu gái của ông cụ cũng rất tài giỏi, ông ta dẫn theo cháu gái tên Cố Khải Nghiên, là con gái của vợ lẽ, nhưng cô gái này vẫn rất xuất sắc, thi đỗ chương trình Thạc sĩ Khoa học Bảo hiểm (ASI) của Đại học Cảng Thành bằng chính năng lực của mình.

Hiểu theo cách nào đó, là Tô Lâm Lang thay đổi số phận của các cô gái nhà họ Cố.

Bởi vì nếu Hạ Trí Hoàn không trọng dụng cô, cô còn xử lý cô ta, những cô gái như Cố Khải Nghiên, Cố Khải Luân đều đã phải lập gia đình theo lời cha mẹ.

Nhưng cháu dâu của Hạ Thị lại làm chủ tịch hội đồng quản trị, nhà họ Cố cũng nới lỏng gia quy, để cho Cố Khải Nghiên đến Cố Thị làm việc.

Mấy ông cụ này đã quen nhau cả đời, cho dù cũng không ở xa nhau, nhưng đến tuổi này, đi đứng cũng không tiện, dần dà ít gặp mặt nhau, bọn họ cũng không có hứng thú với việc cắt băng, chỉ muốn ở đây trò chuyện với nhau.

Lưu Bội Cẩm nhìn thoáng qua Ishida Shoroku, mím môi, gật đầu, Ishida Shoroku cũng cười, ông ta trai mặt đi đến bên cạnh mấy ông cụ, sát lại chào hỏi.

Năm đó mấy ông cụ đều phải chịu khổ từ lính Nhật, gặp phải người Nhật thì rất mất hứng, nhưng bọn họ vẫn có thể kiềm chế, chỉ gật đầu đối phó qua loa.

Ishida Shoroku lại đi tìm Quý Đức, ông ta chào tạm biệt, nói phải trở về.

Mà Lưu Bội Cẩm bưng một ly trà, Ishida Shoroku vừa mới quay đầu lại, rất trùng hợp, chán trà bị lật nghiêng đổ vào Hạ Phác Hồng đang nói chuyện phiếm với Cố Khải Nghiên cách đó không xa.

Một ly trà nóng đổ thẳng vào quần Hạ Phác Hồng, nóng đến nỗi cậu ta suýt kêu ra tiếng.

Không cần phải nói, hai người này lập tức nói xin lỗi, thậm chí Lưu Bội Cẩm còn lấy khăn tay ra lau giúp Hạ Phác Hồng.

 


Bình Luận (0)
Comment