.
Chương 675:
Quý Thuyên là thương nhân dày dạn kinh nghiệm, nghĩ lại cũng đúng.
Ông ta gật đầu, Lưu Bội Cẩm tiến lên dập đầu: “Cha, con biết sai rồi, nhưng con là con dâu của cha mà, chúng ta là người một nhà, xin cha hãy xin Tô Lâm Lang tha cho con một mạng, về sau con làm trâu làm ngựa hầu hạ cha…”
Nhìn vết máu trên mặt đất, cùng với người đàn ông bị chém đứt tay đang giơ cái tay bị gãy run bần bật, Cố Thiên Kỳ và Quý Thuyên cho rằng Tô Lâm Lang muốn giết người thật.
Giết người là sợi tơ hồng mà ngay cả nhà hào môn cũng không thể chạm vào.
Đang lúc Quý Thuyên do dự nghĩ xem có nên can thiệp một chút, không để Tô Lâm Lang giết người hay không, Lưu Bội Cẩm đã dập đầu xuống đất trước mũi chân ông ta, cô ta nức nở xin tha, khóc như sắp đứt ruột.
Nhưng mà vẫn câu nói cũ, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chuyện ngoài ý muốn sẽ ập tới.
Quý Thuyên còn đang nghĩ có nên cầu xin cho Lưu Bội Cẩm, bảo Tô Lâm Lang đừng giết cô ta, ông ta đột nhiên cảm thấy cơ thể mất trọng tâm, cả người cả xe đều ngửa ra phía sau, mang theo cả Lưu Bội Cẩm.
Tuy rằng Lưu Bội Cẩm bị trói tay, nhưng nút thắt ở đằng trước, cô ta có thể cởi nó một cách dễ dàng.
Xe lăn đổ ngửa về phía sau, cô ta nghiêng người dựa vào Quý Thuyên, nhanh chóng cởi dây trói ném về phía Hạ Phác Hồng, dùng Quý Thuyên làm điểm tựa, rút thanh đao Miêu trong tay Hạ Phác Chú, sau đó giẫm lên mặt đất, xoay người xông ra, mũi đao chĩa về phía Hạ Trí Hoàn.
Sát thủ vừa nãy bị Tô Lâm Lang chém đứt tay cũng đồng thời lao về phía trước, dùng tay trái vồ lấy súng rơi trên mặt đất.
Đương nhiên, hiện trường có hai ông trùm và hai thiếu niên choai choai, cô ta tuyệt đối sẽ thất bại.
Sát thủ nhặt súng còn chưa sờ được vào súng đã bị ông tư Viên dùng báng súng đập vào thái dương, hôn mê bất tỉnh, súng cũng bị Bạch Cốt Trảo tới sau nhặt về.
Ông sáu Lục cách Quý Thuyên không xa, ông ta duỗi tay nhấc xe lăn và cả Quý Thuyên lên trước khi xe lăn chạm đất.
Tô Lâm Lang cầm kiếm Raikiri ngăn thanh đao Miêu trong tay Lưu Bội Cẩm.
Người là thế, cho dù biết ai đó rất độc ác, chỉ cần đối phương tỏ thái độ dịu dàng thì khó tránh khỏi mất cảnh giác.
Tất cả mọi người ở đây đều như thế.
Đặc biệt là Quý Đức, thấy khả năng dùng kiếm của Lưu Bội Cẩm không thua gì Tô Lâm Lang, ông ta sợ đến mức không thấy đau cổ nữa.
“Con khốn này, cô ta thế mà là sát thủ?” Ông ta thất thanh nói.
Mấy năm nay ông ta đã lên giường với rất nhiều nữ diễn viên Hương Giang nổi tiếng, những minh tinh đó đều muốn bước lên vị trí chính cung.
Ông ta chọn tới chọn lui, cuối cùng lại chọn một nữ sát thủ tùy thời có thể tiễn ông ta về trời?
Làm vợ chồng gần một năm, số ông ta tốt quá nên mới giữ được mạng!
Nhưng mà sự đả kích dành cho ông ta chưa dừng ở đây.
Hạ Phác Hồng kéo Hạ Phác Chú lùi ra sau vài bước, cậu ta nói: “Bác Quý à, vốn dĩ bác có thể đứng lên rồi, theo cháu được biết thì cô Lưu chuốc thuốc bác, đúng rồi, là hormone.”
Chỉ cần không tham sắc dục, dùng đồ bổ đúng liều, vậy thì sống hơn trăm tuổi không thành vấn đề với người giàu.
Mấy năm trước, nhờ canh Trương Mỹ Linh nấu nên Quý Đức được bồi bổ, bảo dưỡng đúng chỗ, buổi tối lên giường với Lý Phụng Gia cũng chẳng thua kém người trẻ tuổi là bao.
Nhưng sau khi trở về từ băng Lưỡi Rìu, không nói công năng sinh sản của ông ta đã bị phế, cơ thể cũng ngày càng sa sút, khổ nỗi mãi đến hôm nay ông ta mới biết là do Lưu Bội Cẩm dở trò, ông ta đau đầu, ông ta hận!
Ông ta hận đến mức nói năng lộn xộn: “Cô Tô, nể mặt tôi, cô giết con khốn này đi, tôi muốn thấy cô giết chết cô ta!”
…
Lại nói Tô Lâm Lang và Lưu Bội Cẩm.
Hai thanh kiếm có kiểu dáng tương đồng, giao tranh trong gió, ánh sáng bạc lóe lên.
Tô Lâm Lang khẩy nhẹ lưỡi kiếm, buộc Lưu Bội Cẩm lùi về sau hai bước, cô nói: “Thế kỷ 8 sau Công nguyên, nước Oa sai sứ giả đến Đại Đường, Đại Đường tặng cho sứ thần nước Oa rất nhiều lễ vật, trong đó có đao Miêu. Đao Miêu cũng là nguyên hình của kiếm võ sĩ Nhật, từ khi thiết kế ra loại kiếm càng thích hợp với người lùn từ nguyên mẫu đao Miêu, nước Oa bắt đầu quấy rầy đánh cướp nhân dân vùng duyên hải Đại Lục trong suốt vài thế kỷ, họ cũng coi đây là tinh thần võ sĩ đạo. Xem tư thế cầm đao của cô Lưu thì có vẻ là người thông thạo, vậy người thứ hai chính là cô nhỉ?”