.
Chương 687:
Đương nhiên rồi. Ở đây vẫn còn Ishida Shoroku là hội trưởng thương mại của tổ chức Yamaguchi. Nếu so sánh với nhà họ Hạ thì ông ta ngang hàng với Hạ Phác Đình, nếu so sánh với nhà họ Quý thì ông ta chính là Quý Đức. Ông ta là hội trưởng tài chính chuyên phụ trách kiếm tiền và quản lý tài chính cho tổ chức Yamaguchi. Cũng là người đứng thứ hai của tổ chức.
Tô Lâm Lang muốn giải quyết ông ta thì cô nên giải quyết như thế nào?
Mấy ông cụ lại ngồi xuống lần nữa. Người nhà họ Hạ cũng lại đứng sau chị dâu. Mà lúc này, ngay cả Hạ Phác Đình cũng không biết, người vợ quân đội giải phóng nhân dân Đại Lục của mình rốt cuộc đang suy tính cái gì trong đầu.
Ông tư Viên mở cặp da lấy giấy viết thư ra, dùng cặp làm đệm. Trải trước mặt Ishida Shoroku.
Bạch Cốt Trảo cũng cúi người xuống bên cạnh ông ta, chuẩn bị phiên dịch.
Hắng giọng, bắt chéo chân lên, Tô Lâm Lang nói: "Tiểu thư Bạch Cốt Trảo, cô nói với ngài Ishida Shoroku viết như thế này. Người của tổ chức Yamaguchi đã gây náo loạn ở Cửu Long. Còn cướp mất của tôi, Tô Lâm Lang, một thanh kiếm Raikiri. Lại còn đối xử tàn bạo bẻ gãy thanh đao làm đôi. Ishida Shoroku ở đây vô cùng hổ thẹn…"
Cô cong môi cười, thu chân lại, khom người, cười tủm tỉm nhìn Ishida Shoroku, lại nói: "Cho nên ngài Ishida Shoroku thay mặt tổ chức Yamaguchi hứa với
tôi sẽ bồi thường một thanh kiếm Raikiri khác. Thời hạn đền bù là ba tháng."
Bạch Cốt Trảo gật đầu, cúi người phiên dịch cho Ishida Shoroku.
Hạ Phác Chú nghe xong thì bật cười: "Ý kiến của chị dâu tuyệt thật. Bắt tổ chức Yamaguchi đền một thanh kiếm. Như vậy chúng ta không cần phải tốn tiền rồi!"
Hạ Phác Hồng cũng thấy không tệ, vỗ tay với em trai. Còn không quên trêu chọc anh cả một câu: "Anh cả, xem ra chị dâu không cần anh giúp mua kiếm nữa rồi!"
Bọn họ
chỉ là trẻ con, chỉ nhìn thấy bề nổi đơn giản. Còn mấy ông lão giàu có với mưu
mô sâu xa đã có thể nhìn sự việc càng sâu xa hơn.
Ngay sau khi Tô Lâm Lang đưa ra yêu cầu. Lưu Bội Cẩm đột nhiên quát lớn: "Tô Lâm Lang, cô thật tàn nhẫn, thật độc ác!"
Còn Hạ Chí Hoàn thì đột nhiên ngẩng đầu nhìn Hạ Phác Đình. Chỉ thấy cháu trai cũng đang ngạc nhiên nhìn ông ấy.
Im lặng một lát, hai người cùng nhìn về phía Tô Lâm Lang.
Cha con Quý Thuyên, Cố Thiên Kỳ cũng vô cùng kinh ngạc nhìn người phụ nữ Đại Lục của nhà họ Hạ này, Tô Lâm Lang.
Cô ngồi trên chiếc ghế mà những ông trùm xã hội đen gọi là ghế bành, tức là chỉ có ông trùm mới được ngồi ở chiếc ghế bành đầu tiên.
Đôi ủng, quần, áo phông đều nhuốm máu đỏ, khiến cô toát lên khí chất của một ông trùm. Thế nhưng cô lại đang cười, khóe môi cong cong, lúm đồng tiền nhỏ hiện lên. Lại khiến người ta cảm thấy cô vẫn chỉ là một cô gái. Một cô gái ngoan ngoãn và khéo léo mà thôi.
Tuy vậy, sự đẫm máu, ngọt ngào, tàn nhẫn, dịu dàng, nhiều khí chất trái ngược nhau lại hòa quyện hoàn hảo trên người cô.
Những ông chủ giàu có ở đây khâm phục sự khôn khéo của cô. Những cậu ấm cô chiêu thì yêu sự mạnh mẽ của cô. Tất cả mọi người cùng lúc đó đều hướng mắt về phía cô.
Tuy nhiên, bị một đám ông trùm và thiếu gia nhà giàu nhìn chằm chằm, Tô Lâm Lang cũng không hề đắc ý hay kiêu ngạo.
Cô lạnh lùng nhìn Ishida Shoroku bên chân mình lại giống như đang cười. Ánh mắt như muốn nói: Đồng ý với tôi thì ông có thể sống sót trở về, không đồng ý thì chết ở đây!
Còn gì để nói sao?
Ishida Shoroku là người phụ trách kiếm tiền cho tổ chức Yamaguchi. Những
năm qua ông ta đã kiếm được rất nhiều tiền, khiến tổ chức Yamaguchi trở nên
giàu có. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, khi ông trùm đời thứ tư từ chức thì ông ta sẽ trở thành người kế nhiệm. Tức là ông trùm đời thứ năm.
Ông ta đã vất vả cả đời để kiếm tiền cho tổ chức Yamaguchi, trở thành ông
trùm đời thứ năm là ước mơ cuối cùng của ông ta.
Vì ước mơ đó, tất nhiên ông ta sẽ không từ mọi thủ đoạn để được sống, để tiếp tục sống.
Vì vậy, ngay cả khi biết rằng thanh kiếm Raikiri kia là vật báu của tổ chức Yamaguchi, ông ta cũng sẽ vì mạng sống mà không hề do dự đồng ý.
Đúng vậy, sau khi nghe Bạch Cốt Trảo phiên dịch yêu cầu của Tô Lâm Lang. Ông ta hầu như không hề do dự, cầm bút bắt đầu viết giấy nợ.
Khi ông ta viết giấy nợ, Tô Lâm Lang mới thực sự thở phào nhẹ nhõm. Bởi vì mọi chuyện liên quan đến tổ chức Yamaguchi đến thời điểm này mới chính thức đặt dấu chấm kết thúc một cách hoàn hảo.
Nhận lấy giấy nợ và xem xét xong. Cô đứng dậy, không nhìn Lưu Bội Cẩm, cũng không nhìn sáu tên sát thủ kia, chỉ nói với Ishida Shoroku: "Tôi sẽ đợi tin tốt của ông, tạm biệt!"