.
Chương 712:
Từ khi bị Tô Lâm Lang chỉnh đốn, cậu ta đã thu xếp bản thân sạch sẽ hơn, áo len trắng phối cùng quần kaki, giày Nike đơn giản, tóc búi cao, da trắng dáng cao chân dài, vừa phong cách vừa lịch sự. Lúc này trông cậu ta như một thiếu niên đẹp trai vậy.
Khi thấy Tô Lâm Lang xuống, cậu ta ra hiệu cho cô tới phòng bảo vệ, rồi chỉ tay vào màn hình giám sát, ngoài cổng lớn có một chiếc xe con màu đen đang đỗ: "Chị dâu, em vừa hỏi A Quý rồi, anh ta nói chiếc xe này đã đỗ ở ngoài cổng nhà chúng ta một tuần. Anh ta đã tới hỏi thử, người đó nói là xe cảnh sát đang thi hành nhiệm vụ. Không lẽ họ đang chú ý tới xe của chúng ta?"
Đồn cảnh sát có hai ông sếp, Mã Minh ngầm ám sát còn Tiền Phi Long thì để mắt ngoài sáng.
Chỉ vì một mục đích duy nhất, dù là bản vẽ hay máy bay cũng không thể để Hạ Phác Hồng mang chúng tới Đại Lục được.
Tô Lâm Lang gật đầu, hỏi: "Bản vẽ đâu rồi, đã chuẩn bị xong chưa?"
Khác với Hạ Phác Hồng chỉ cần làm visa xong là có thể tới Đại Lục qua bến tàu, bản vẽ và máy bay thì phải dùng cách thức buôn lậu để vượt biên.
Tất nhiên vẫn phải mang theo bản giấy, nhưng để phòng tránh xảy ra chuyện bất ngờ, Tô Lâm Lang vẫn bảo Hạ Phác Hồng dùng máy ảnh chụp phim nhựa.
Cùng mang theo hai loại, nếu có một loại xảy ra chuyện thì vẫn còn một loại khác.
Hạ Phác Hồng ra khỏi phòng giám sát, đi vào ga-ra ô tô sau đó vỗ mạnh vào cuối cánh máy bay ném bom khổng lồ, nói: "Trước mắt cứ giả vờ đang ở trong này."
Chiều dài của một chiếc máy bay ném bom chiến đấu F-111 là 19 mét.
Đừng nghĩ nhìn thấy nó trên trời thật nhỏ.
Thực chất nó là một con quái vật kim loại khổng lồ.
Lúc đầu khi mang nó vào trong đây, họ phải dọn hết xe trong ga-ra ra ngoài mới có thể đặt nó bên trong.
Sau đó Hạ Phác Hồng lại phá hủy, gỡ thành tám phần lớn chỉ để lại động cơ khổng lồ và phần vỏ của cánh, những bộ phận còn sót lại bị ném lên bãi đỗ máy bay trên đỉnh núi do trong nhà không còn chỗ để. Thuộc kho hạ cánh của Bell-214.
Sau khi Hạ Phác Hồng sửa động cơ máy bay xong đã tìm máy cẩu và xe chở hàng di dời lên đỉnh núi lắp ráp lại.
Tiếp đó lại mượn tuyến đường an toàn của Bell-214, Tô Lâm Lang lái hai vòng quanh vùng trời thấp, phát hiện bộ phận phần cánh có vấn đề nên lại mang cánh máy bay về cho Hạ Phác Hồng sửa tiếp.
Dù là sửa xe hay sửa máy bay thì mấy thứ như cơ giới cần làm chậm rãi và có kỹ thuật cao. Không những thế còn phải thử nghiệm từ từ, sửa đi sửa lại và thử nghiệm liên tục, nếu lại phát hiện vấn đề thì phải sửa tiếp.
Đã vậy còn vô cùng tốn kém.
Rất nhiều linh kiện phụ tùng Hạ Phác Hồng đều mua trong chợ đen, mấy con buôn đã lấy phụ tùng máy bay từ nơi quân đội của Vương quốc Anh đóng quân nên giá vô cùng đắt đỏ.
Tóm lại, nếu không phải Hạ Phác Đình nhát gan, sợ chết nhưng ngày nào cũng phải sống trên máy bay kiếm tiền khắp nơi thì chiếc F-111 đã không được sửa rồi.
Tuy nhiên để sửa chữa được hoàn toàn đều nhờ Hạ Phác Hồng có đủ kiên nhẫn, đủ bền lòng, chịu được cô đơn, rất hợp làm công nghiệp quốc phòng.
Bên ngoài Hạ Chương vẫn đang nâng mắt lên chờ con trai ra, Tô Lâm Lang nói: "Phác Hồng, máy bay thì để tới đêm hãy sửa tiếp, bây giờ em lên nhà ở bên cha thêm một lát đi."
Hạ Phác Hồng đã tới sơn trang một tuần, trong thời gian này luôn ở bên cạnh cha mình. Với cậu ta, thời gian như vậy đã là quá lâu rồi.
Tô Lâm Lang còn nói cho cậu ta một kế hoạch, bảo cậu ta phải tự vượt qua kiểm tra. Ngày tiếp theo sau khi vượt qua bài kiểm tra, Trình Siêu sẽ mang theo một người lái máy bay chiến đấu trang bị kỹ thuật tối tân tới bến cảng, sau đó lái chiếc máy bay ném bom về.
Cậu ta phải lắp ráp cánh máy bay, còn phải điều chỉnh thử nên rất cần thời gian. Cần ít nhất là hai ngày mới xong được.
Khi quay về cậu ta phát hiện bên ngoài cổng có cảnh sát chìm canh gác bên ngoài, vì vậy đã nói: "Chị dâu, bên ngoài có cảnh sát chìm, thứ này không thể chở ra ngoài được. Nhỡ đâu cảnh sát phát hiện em đã sửa xong máy bay rồi tịch thu mất thì sao?"
Lại nói máy bay chiến đấu xảy ra chuyện không hay trên biển, sau này được vớt lên cũng đều được một ông chủ tư nhân có tiền nào đó sưu tầm, đặt ở những nơi như biệt thự, sơn trang, câu lạc bộ đắt tiền để thưởng thức.
Hạ Phác Hồng có thể sửa được nó là chuyện rất bất ngờ.
Khi sửa xong, nó sẽ biến thành vũ khí, không phải thứ tư nhân có thể sưu tầm được.
Để có thể sửa được chiếc máy bay ném bom này, Hạ Phác Hồng đã tiêu tốn hơn hai trăm vạn. Giờ cậu ta chỉ muốn mang nó tới Đại Lục, ở đó có điều kiện tốt hơn giúp cậu ta có thể nghiên cứu tiếp.
Ít nhất vào lúc này, trong mắt cậu ta nó còn thân thiết hơn cả cha ruột.
Cậu ta đi dạo với cha một vòng, quay về phát hiện ngoài cổng có cảnh sát chìm canh giữ. Bây giờ phụ tùng máy bay không thể chuyển ra ngoài được nên cũng không có tâm trạng ở cạnh cha.
Cậu ta rất lo lắng, sợ không thể mang máy bay tới Đại Lục được.