.
Chương 718:
Nhưng Tiền Phi Long đã phải tìm tới sự giúp đỡ của đội quân Anh đóng trú tại Cảng Thành để truy nã bọn buôn ma túy, bởi vì anh ta đã thất vọng. Cũng vì thế mới biết được, khi không có đất nước mạnh, bối cảnh quân sự mạnh mẽ chống đỡ thì một thành phố nhỏ đã phải chống đỡ với nạn ma túy đã khuất nhục nhường nào.
Còn Hạ Phác Hồng, Tô Lâm Lang sẽ cho cậu ta nhận ra vấn đề này thật nhanh.
Lưu Ba, con trai của quản gia Lưu ở lại trông giữ máy bay. Khi nhìn thấy Hạ Phác Hồng và Tô Lâm Lang tới, anh ta vội vàng chạy ra đón tiếp: "Chào cậu ba, chào mợ cả."
"Dẫn cậu ba đi lắp ráp máy bay đi, phải nhắc nhở cậu ấy ăn cơm. Nếu không chịu ăn thì anh cứ đút cơm cho cậu ấy, đừng để cậu ấy bị đói bụng." Tô Lâm Lang nói.
Lưu Ba gật đầu, đáp: "Vâng mợ cả!"
Máy bay khổng lồ của Hạ Phác Hồng đã bị tháo dỡ lung tung, từ hôm nay cậu ta sẽ phải lắp ráp lại lần nữa.
...
Thoáng cái đã tới ngày hai mươi ba tháng ba âm lịch, là sinh nhật của tổ mẫu Thiên Hậu. Bầu trời Cảng Thành hôm nay trong vắt quang đãng.
Tất cả nhà giàu, minh tinh trong Cảng Thành đều lên đường tới miếu dâng hương cho Thiên Hậu.
Một lượng lớn báo chí ngồi xổm trong thành phố chờ gặp các tay nhà giàu và minh tinh. Nhưng cũng có một số cánh báo chí nghe được tin tức Hạ Trí Hoàn ra ngoài, biết hành trình nên đã cho người chờ ở bến tàu trước.
Tất nhiên lúc này Hạ Phác Hồng đã sửa chữa máy bay xong, Tô Lâm Linh chuẩn bị lái máy bay tới Đại Lục nên không dám lơ là cảnh giác, thử lái nó trên bến tàu tư nhân ở bán đảo Hồng Sơn từ lâu.
Cũng như chắc chắn máy báy ném bom không có vấn đề gì.
Hôm nay là ngày cuối cùng trước khi Hạ Phác Hồng rời khỏi nhà, cậu ta và Hạ Phác Chú mặc âu phục đen bước từ trên xe xuống. Vóc dáng cậu ta cao gầy, da thịt trắng nõn, trên sống mũi cao đeo một chiếc kính râm, tóc búi cao. Cậu ba bí ẩn nhất nhà họ Hạ còn thu hút ánh mắt của người khác hơn cả chủ nhà Hạ Chương đã vài năm chưa lộ diện, khiến đám ký giả báo chí ào ào chụp ảnh liên tục khi cậu ta vừa mới xuất hiện.
Hạ Phác Hồng cực kỳ ghét bị chụp hình và vây xem.
Hôm nay cậu ta khá đáng tin, còn đẩy xe lăn cho cha mình nhưng vẫn không vừa lòng với đội vệ sĩ của Quách Thụy, không nhịn được chế giễu ông ta đôi ba câu: "Xem ra chú Quách Thụy vẫn kém cỏi hơn chú Bình An, chỉ lúc đánh tôi nắm đấm mới cứng hơn. Ở bến tàu có nhiều nhà báo như thế chú lại không hề ngăn cản, chỉ đứng đó giương mắt lên nhìn khiến cha tôi bị bọn họ chụp ảnh."
Hứa Uyển Tâm cũng không vui, là vợ Hạ Chương, cô cũng không thích người ta vây xem người chồng bị bệnh của mình.
Vì thế bà đã nói: "A Thụy, sau này khi chúng tôi ra ngoài ông phải cố hết sức làm tốt chuyện an ninh hơn, đừng để cánh truyền thông chụp được ảnh lão gia bị bệnh. Tôi không muốn người người nhìn thấy bộ dạng này của ông ấy."
Quách Thụy cúi thấp đầu, nói: "Vâng bà chủ."
Sau đó nói với Hạ Phác Hồng: "Xin lỗi cậu ba, là do tôi thiếu chú ý, mong rằng cậu không để trong lòng."
Hạ Phi Hồng phải thức mấy đêm lắp ráp máy bay, hiện tại cực kỳ mệt mỏi nên lười nói nhiều thêm với vệ sĩ, cậu ta ngáp một cái rồi nói ngay: "Thôi được rồi, không sao cả, xuống đi."
Nói xong dựa vào xe lăn của cha bắt đầu đánh một giấc ngủ ngon lành.
Hai nhóc con Hạ Phác Chú và Băng Nhàn đang vô cùng vui vẻ, chúng vừa lên du thuyền đã chạy nhảy tới lui khắp nơi.
Vệ sĩ A Dũng đang cầm ống nhòm nhìn xung quanh, khi thấy Tô Lâm Lang vừa bước ra từ khoang thuyền đã chỉ ra xa, nói với cô: "Mợ cả, chỗ đó có một chiếc du thuyền. Tôi đã xem thử rồi, đó là du thuyền của sếp Tiền Phi Long."
Tô Lâm Lang nhận ống nhòm xem thử.
Đúng thực có một chiếc du thuyền lớn sang trọng đang lái về phía đảo Nam Nha. Cô lại điều chỉnh góc độ nhìn, lúc này có thể nhìn thấy Tiền Phi Long mặc đồ cảnh sát, trên mặt đeo mặt nạ bảo hộ đứng trên mũi tàu, tay cầm ống nhòm cũng đang nhìn về phía bên này.
Vừa hay Quách Thụy bước ra, ông ta nhìn thoáng qua bên kia rồi nói: "Mợ cả, sếp Tiền canh chừng chặt chẽ như vậy thì có đi được không?"